Tác giả: Tích Tích Diêm

full
Mẫu phi ta xuất thân từ Tây Vực, giỏi Hồ toàn vũ*. Trong cung yến múa một điệu khuynh thành, lại bị Hoàng hậu ghen ghét, thiêu sống đến chết. Ánh lửa và tiếng kêu thảm thiết hòa làm một. (*Điệu múa xoay tròn nhanh Tiểu Thái tử ngồi trong lòng Hoàng hậu cười khanh khách: "Thiêu chết nàng ta! Thiêu chết hồ ly tinh!" Nửa tháng sau, ta được đưa vào cung Hoàng hậu làm con thừa tự. Nhìn nữ tử ung dung quý phái trước mặt, ta ngẩng đầu ngoan ngoãn gọi: "Mẫu hậu."

full
Để dọn đường cho đích tỷ làm Quý phi, phụ mẫu đã đưa ta lên giường của Cửu Thiên Tuế. Cửu Thiên Tuế quyền khuynh thiên hạ, nhưng lại là kẻ bạc tình, tàn nhẫn. Những nữ nhân được đưa đến lấy lòng hắn, không ai thoát khỏi kết cục bị cuốn chiếu cỏ vứt ra bãi tha ma. Thế nhưng về sau, đích tỷ thất bại trong cung đấu, bị phế làm thứ nhân, giam cầm trong lãnh cung. Còn ta lại trở thành người được sủng ái trong lòng Cửu Thiên Tuế. Xe ngựa hoa lệ, gấm vóc ngọc thực, người người đều ngưỡng mộ vận mệnh...

full
Ta cải trang thành nam nhi, thay thế ca ca bất tài tham gia khoa cử. Trên Kim Loan điện, ta đỗ cao đứng đầu bảng, được phong Trạng nguyên. Hoàng thượng hỏi ta có tâm nguyện gì. Ta lấy ra gia phả, cúi mình quỳ bái. "Thảo dân vốn là nữ tử. Vì thay ca ca mà gian lận, phạm tội khi quân. Kính xin Hoàng thượng tru di cửu tộc của thảo dân."

full
Ta thuở nhỏ tranh ăn với lũ chó hoang, lúc gần chết đói thì được một tiểu công tử chia cho nửa cái màn thầu. Để báo ân, ta giả nam nhi, ở lại bên hắn làm tiểu đồng. Người ấy từng là thái tử tôn quý nhất của quốc triều. Nhưng rồi một ngày, rơi vào cảnh lầm than, bị kẻ thù sỉ nhục, chà đạp. Sau này, hắn trở thành vị hoàng đế điên cuồng mà ai ai cũng sợ hãi. Trong một đêm tuyết, hắn tự vẫn, trước lúc chết ngây ngốc cầu xin. "Vân Linh, đừng nhìn ta... ta thật dơ bẩn." Mở mắt ra lần nữa, thời gian...