Tác giả: Khuyết Danh

full
Nữ thanh niên trí thức ở nhờ nhà tôi chính là một đóa sen đen từ trong ra ngoài. Để chiếm lấy thân phận của tôi, cô ta vu oan tôi hại chết cháu trai của trưởng thôn. Cuối cùng, tôi bị bôi nhọ danh tiếng, bị ép đến đường cùng mà chết oan. Bà nội luôn nương tựa vào tôi... tức giận đến phát bệnh, tối đó trút hơi thở cuối cùng. Còn cô ta? Cô ta được người cha quân nhân của tôi đón về, nuông chiều như công chúa. Lần nữa mở mắt ra, tôi quay về năm cô ta bị điều xuống nông thôn lao động. Lúc đó, cô...

full
Chồng tôi đem lòng yêu một người phụ nữ đã có gia đình, nhiều lần ra mặt bênh vực cô ta, thậm chí vì bảo vệ cô mà làm tổn thương đôi tay – thứ quý giá nhất của một bác sĩ ngoại khoa. Ngày tôi quyết định ly hôn, người bạn thân luôn là bác sĩ gia đình của tôi đột nhiên gọi điện: “Chồng cậu lần trước đi kiểm tra sức khỏe, kết quả cho thấy anh ấy bị ung thư giai đoạn đầu, nên sớm điều trị.” Tôi đáp lại: “Chuyện này, cậu hãy giữ bí mật trước đã.” Sau khi gác máy, tôi đặt bản thỏa thuận ly hôn...

full
Diễm Xu tiên tử đem ba vạn tấn vàng kim nung nóng chảy vào Vĩnh Châu Thành, chỉ vì muốn ngưng tụ tòa thành này làm đồ chơi để làm quà tặng cho Thần Tôn. Ta là tiên nhân phi thăng từ Vĩnh Châu, không màng ngăn trở, xông thẳng lên Kim Điện trên Cửu Trùng Thiên cầu cứu. Lại trông thấy tiên tử đang khóc nức nở trong lòng Thần Tôn. "Chẳng lẽ yêu chàng, cũng là sai sao?" Thần Tôn trầm mặc hồi lâu, nén giận, cuối cùng cũng chỉ nói. "Lần sau, không được như vậy nữa." Ta nghiến răng đứng dậy, lớn...

full
Tôi xuyên thành một cung nữ quét dọn ở Phượng Ngô Cung. Kim thủ chỉ duy nhất của tôi, chính là có thể nghe thấy tiếng lòng của cây cối. Cây trinh nữ ở cung Quý phi nói: “Lão Hoàng đế thích ăn bánh hoa quế.” Cây nguyệt quý ở điện Chân tần nói: “Rõ ràng người thích nhất là yếm đỏ.” Tôi đi khắp hậu cung, chuẩn bị sẵn bánh hoa quế, bày yếm đỏ ở nơi dễ thấy nhất… Về sau, Hoàng hậu nương nương thăng tôi lên làm nhất đẳng cung nữ. Tôi đang chuẩn bị thi triển tài năng. Bất ngờ một đạo thánh chỉ hạ...

full
Anh trai về mọi mặt đều thua kém tôi, mẹ tôi lo lắng đến mức đi khắp nơi cầu thần bái Phật. Thầy bói nói rằng, là do đứa em gái ruột thịt cùng một mẹ sinh ra đã cướp đi may mắn của con trai bà. Tôi ở bên cạnh anh trai càng lâu thì càng lấy đi nhiều may mắn của anh ta. Mẹ tôi nghe xong, lập tức ném tôi cho cặp vợ chồng chú thím không thể sinh con. Nhưng bà không hề biết rằng, từ trước đến giờ, chính anh trai mới là người áp chế vận may của tôi. Chỉ cần rời xa anh trai, ngôi sao may mắn là tôi...

full
(Văn án) Khi đang bị quan sai truy đuổi, ta vô tình gặp một tân nương bên bờ sông. Nàng định nhảy sông tự vẫn. Vừa khóc, nàng vừa kể rằng mình phải gả làm lẽ cho Lâm viên ngoại. Ông ta đã gần năm mươi tuổi, con trai còn lớn hơn nàng, lại đang bệnh nặng không qua khỏi. Ngoài mấy ngàn mẫu ruộng tốt, một căn nhà lớn và vô số của cải, ông chẳng có gì khác. Càng nghe, ta càng thấy phấn khích. Một lão già? Không cần sinh con? Sắp chết? Còn có thể thừa kế gia sản? Ta cố kìm nén trái tim đang đập...

full
Các bạn học nam trong lớp tổ chức một cuộc bình chọn vịt con xấu xí của lớp, tôi là người đứng đầu danh sách đó. Trong số những người bỏ phiếu cho tôi, có tên của Chu Tuyển. Lúc đó, tôi đã yêu thầm cậu ta được 6 năm, coi cậu ta như ánh mặt trời rực rỡ chiếu sáng cuộc đời mình. Chữ viết của cậu ta trên trang giấy chẳng khác gì sự chế giễu tàn độc nhất đối với tôi - kẻ mà chỉ mới một ngày trước đó đã không biết thân biết phận mà tỏ tình với cậu ta. Nhiều năm sau, trong một cuộc phỏng vấn trên...

full
Lúc tôi tỉnh dậy, họ nói tôi là thiên kim thật bị bế nhầm từ nhỏ của nhà họ Tần. Nhưng trong nhà đã có một thiên kim giả được nuôi dưỡng hơn mười năm rồi. Cả nhà chờ đợi tôi tự ti ghen ghét, căm hận số phận bất công, chìm đắm trong vực sâu oán than vô tận. Thế nhưng khi nhìn thời đại mới mẻ này, nơi không có chiến tranh đói khổ, không còn nỗi sợ cái chết. Đối với tôi, đây chính là thời đại tuyệt vời nhất.

full
Giữa cung yến lình đình, hàng trăm quốc gia lớn nhỏ đến tham gia, một nữ nhân cả thân được bao bọc bởi lụa trắng, mềm mại uyển chuyển xuyên tới đây như ánh trăng hạ phàm. Nàng nói gia tộc ta dám nuôi binh quyền, lũng đoạn quyền lực triều chính, là tai họa của thiên hạ này. Nói ta cả đời luẩn quẩn trong chốn hậu viện nhỏ bé, đầu óc nông cạn, căn bản không xứng với Thái tử. À, chẳng qua cũng chỉ là một nữ nhân xuyên không, có thể dùng được bao nhiêu thủ đoạn để đấu lại nữ tử khuê các được thế...

full
Sau khi thoát khỏi hang ổ sơn tặc, cả kinh thành xì xào bàn tán, chế giễu ta đã mất đi sự trong trắng. Người phu quân từng đầu ấp tay gối dần trở nên lạnh nhạt, hờ hững với ta. Hắn bắt đầu lui ta chốn lầu xanh như cơm bữa, trở thành khách quen của Tiêu Tương Viện, kỹ viện nổi tiếng nhất kinh thành. Bà mẫu Trưởng công chúa, càng thêm căm ghét ta vì đã làm ô nhục thanh danh phủ công chúa, thậm chí còn muốn ban cho ta cái chết bằng dải lụa trắng. Nhưng bà ta đã quên, chính bà ta là người đẩy ta...

full
Tôi ngoan ngoãn ngồi trong lòng đại ca trường, hí hửng rúc mặt lại gần. Thế mà anh ấy lại hung dữ bóp má tôi rồi đẩy ra: "Đừng có hôn tôi! Lúc nãy tám chuyện với người ta vui thế sao không nhớ đến tôi hả?" "Muốn màaa~" Tôi chớp mắt, làm nũng. Anh ấy im lặng nhìn tôi một lúc lâu, cuối cùng bất lực nhếch môi, nở nụ cười lưu manh: "Được thôi, đừng có hối hận." Nói rồi cúi xuống thật mạnh. Hơi rượu nồng nặc phả tới, tôi nghẹn đến đỏ bừng cả mặt, nước mắt lưng tròng. Anh ấy lập tức chịu thua, vừa...

full
Vào ngày ta cử hành lễ cập kê, tuyết rơi trắng xóa, hắn lại đến nói muốn từ hôn. Ta vừa mân mê cây trâm sen bằng vàng do tổ mẫu ban tặng, vừa hỏi: “Ngươi là ai vậy?” Người kia sững người tại chỗ, nha hoàn Như Nguyệt đành liều mình ghé sát lại thì thầm: “Tiểu thư, bệnh mù mặt của người lại tái phát rồi… Đây là vị hôn phu của người, Nghiêm thiếu tướng quân.” “À, vậy thì ngươi nói với hắn, không sao cả, bảo hắn lui đi. Ta đâu chỉ có mỗi mình hắn là vị hôn phu.”

full
Năm thứ ba tôi thành người thực vật, chồng tôi tái hôn. Cô dâu mới là em họ tôi. Ả ta vừa si tình lại lương thiện. Chu Trạch nói không quên được tôi, nên ả đã phẫu thuật thẩm mỹ chín lần, sửa đến mức bố mẹ tôi cũng không phân biệt được thật giả. Mỗi ngày ả đều giúp tôi mát xa, kiểm tra xem tôi đã tỉnh lại chưa. "Chị ơi, chị đừng tỉnh lại nhé." Giọng nói của ả, giống hệt kẻ đã sát hại tôi năm đó. "Nếu không, em lại phải giếc chị lần thứ hai đấy." Ả không biết rằng, ngay vừa nãy, tôi đã tỉnh...

full
Kết hôn ba năm, cuối cùng tôi cũng ly hôn với Thẩm Thanh Yến. Khi tin tức bùng nổ trên các mặt báo lá cải, khắp nơi đều là: [Nữ minh tinh hàng đầu cuối cùng cũng không thể thắng được chim hoàng yến của Thẩm Thanh Yến.] Ngay cả nữ diễn viên trẻ mới nổi từng vướng tin đồn mập mờ với anh ta cũng chạy đến trước mặt tôi đắc ý khoe khoang. Thực ra, kể từ khi kết hôn, tôi và Thẩm Thanh Yến chỉ gặp nhau hai lần. Lần đầu là khi nhận giấy đăng ký kết hôn, lần thứ hai là trong hôn lễ. Sau đó, anh ta...

full
Trưởng tử của Thanh Dương Hầu sau khi uống rượu say đã phóng ngựa, khiến phụ mẫu chết thảm trên đường phố. Để tránh họa, hắn ta bị đưa đi biên cương tòng quân ngay trong đêm. Ba năm sau đó, ta trở thành đứa trẻ mồ côi nếm trải đủ mọi cay đắng ngọt bùi của cuộc đời, còn hắn ta ở biên cương lập được chiến công hiển hách, được ca tụng là đại anh hùng đất nước. Ta lên kinh thành đánh trống kêu oan, mong đòi lại một chút công bằng cho phụ mẫu . Nhưng người dân lại chỉ trích ta: "Dù sao cũng chỉ là...

full
Tình cảm của em với anh, cả đời này, em đã dùng hết thảy những gì có thể để "nói" ra điều đó rồi. Thế nên nếu có một ngày, em đi xa thật xa, không còn gặp lại anh nữa, em cũng sẽ không để lại lời gì cho anh nữa đâu. "Một người bạn từng nói với em rằng: Thế giới của cậu quá nhỏ, nên trong mắt cậu chỉ có thể nhìn thấy người đó. Cậu nên ra ngoài đi dạo, cậu sẽ thấy thế giới rộng lớn đến mức không có gì là không buông bỏ được." Cô ấy dừng lại: "Thế giới thực sự rất rộng lớn. Em đã gặp đủ loại...

full
(Văn án) Tiểu thư phải lòng một thư sinh nghèo. Lại bắt ta làm trợ thủ. Ta thay nàng giúp thư sinh cày ruộng. Xuân thì cấy mạ, đông đến đào ngó sen. “Tiểu thư, ta đào được rồi! Ngó này dài thật! Lại khó nhổ ghê!” Thư sinh đứng bên cạnh, đôi tai đỏ bừng. “Tiểu Hà cô nương, đó... là chân của tại hạ…”

full
(Văn án) Ta và Thẩm Niệm An là đôi phu thê nổi tiếng giữ thể diện tại Thượng Kinh. Hắn chẳng bận tâm việc ta phung phí vàng bạc cho mối tình cũ. Còn ta thì bao dung trước việc ngoài phủ hắn có vô số hồng nhan tri kỷ. Thế nhưng, năm thứ bảy sau thành thân, hắn đã nuôi dưỡng một ngoại thất sau lưng ta, còn để con của người đó cưỡi ngựa giẫm gãy chân con trai ta. "Trẻ nhỏ không hiểu chuyện, ngươi là bậc trưởng bối so đo làm gì, đừng để mất thể diện của ta." Hắn trầm mặt, đẩy một tờ ngân phiếu...

Văn án: Lê Diệu mắc bệnh nan y, tưởng chừng không còn hy vọng sống. Một ngày nọ, cô tình cờ gặp một đạo sĩ, người nói với cô rằng vận xui đeo bám, tuổi thọ ngắn ngủi không phải do số phận, mà vì mệnh cách của cô đã bị người khác đánh cắp. Muốn sống tiếp, cô chỉ có một cách—trở về quê, kế thừa một "nhà ma" cũ kỹ. Ban đầu, Lê Diệu nghĩ rằng đây chỉ là một căn nhà ma bình thường. Nhưng khi đặt chân đến, cô mới nhận ra mình đã nhầm to! Những nhân viên làm việc ở đây không phải người, mà là đủ...

full
Ngày đầu năm mới 1987. Trong nhà ăn của khu quân đội miền Bắc, bầu không khí vốn dĩ nên náo nhiệt khi mọi người cùng xem tivi, nhưng lúc này lại tĩnh lặng đến đáng sợ. “Hứa Thần Hi, em cố ý đúng không?” Giọng nói lạnh lùng nghiêm khắc của Lục Thời Ngôn vang lên, khiến tất cả mọi người trong nhà ăn đều rùng mình. Hứa Thần Hi nhìn Lục Thời Ngôn đang quỳ xuống, ôm chặt Lạc Vân Sơ vào lòng, tình cảm cô dành cho anh cũng đang dần tiêu tan từng chút một. Không nhớ đây đã là lần thứ bao nhiêu nữa....