Chương 12: (Vô Đề)

"À, con có thể cho mẹ mượn một ít tiền được không?"

Trình Tình xoa xoa lòng bàn tay:

"Anh trai con là đứa không hiểu chuyện, nó đánh nhau với người ta, lỡ tay làm người ta bị thương, bây giờ người ta làm ầm ĩ đòi bồi thường, còn đòi đưa nó vào tù nữa! Con biết rồi đấy, trong tay mẹ cũng không có nhiều tiền."

"Con yên tâm, chỉ cần đừng để anh trai con phải ngồi tù, mẹ nhất định sẽ bắt nó đi làm kiếm tiền!"

"Con cũng biết mà, anh trai con là ngôi sao may mắn, chỉ cần nó chịu cố gắng, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền, đến lúc đó mẹ sẽ bắt nó trả cho con gấp đôi. Dù sao đi nữa thì các con cũng là ruột thịt mà!"

Nghe Trình Tình nói như vậy, tôi chỉ cảm thấy thật nực cười.

Bao nhiêu năm không gặp, bà ta nhìn thấy tôi lại không hỏi han một câu tôi sống có tốt không, cũng chẳng hỏi tôi lấy người như thế nào, mở miệng ra là đã tiền, tiền, tiền.

Tôi không có tiền.

Lời từ chối của tôi khiến sắc mặt bà ta lập tức thay đổi:

"Sao con lại nhỏ nhen như vậy? Đó là anh ruột của con, còn mẹ là mẹ ruột của con cơ mà!"

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Tôi nói với bà ta:

"Từ khi bà vứt bỏ tôi ở công viên, bà đã không còn là mẹ của tôi nữa rồi."

Bà ta lắp bắp giải thích:

"Lúc đó mẹ cũng không còn cách nào khác! Ai bảo con cướp mất vận may của anh trai, con xem con hại nó đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại được…"

Tôi tức đến bật cười:

"Thật vậy sao? Đến bây giờ bà vẫn nghĩ rằng anh ta là ngôi sao may mắn của bà sao?"

"Vậy bà cần gì phải đến cầu xin đứa sao chổi là tôi?"

Trình Tình ấp úng, không cãi được thì lại bắt đầu kể khổ.

Tôi lạnh lùng ngắt lời bà ta, đột nhiên hỏi ra thắc mắc mà bản thân đã giấu kín trong lòng rất nhiều năm:

"Nếu như năm đó thầy bói nói rằng tôi là ngôi sao may mắn, còn Chu Hồng Viễn mới là sao chổi, vậy bà có vứt bỏ anh ta không?"

Làm sao có thể?

Trình Tình vô thức thốt lên.

Có lẽ nhận ra mình đã trả lời quá nhanh, Trình Tình lại vội vàng giải thích:

"Năm đó rõ ràng thầy bói đã nói đứa sinh sau sẽ là khắc tinh."

"Con chính là đứa sinh sau, vì vậy mẹ chỉ có thể lựa chọn anh trai con."

"Đây đều là ý trời, Tiểu Mai à, mẹ cũng không còn cách nào khác."

Tôi đột nhiên bật cười:

"Nếu tôi nói với bà, thực ra khi đó bố đã thay đổi thứ tự sinh của tôi và Chu Hồng Viễn thì sao?"

"Bố tôi đã sớm biết bà là người trọng nam khinh nữ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!