Tác giả: Dạ Đích Đệ Thất Mộng

full
Tôi từ lớp học kém nhất đã nỗ lực hết sức để đỗ vào trường Nhất Trung của huyện. Vui mừng báo tin cho gia đình. Vậy mà ba tôi lại nói: "Đừng học nữa, mau đi kiếm tiền cưới vợ cho anh mày." Tôi cầu xin anh trai giúp đỡ, anh chỉ đáp: "Chị dâu mày đang mang thai, tiền cưới hỏi cao lắm, chỉ có thể để mày chịu thiệt một chút thôi."

full
Khi bạn trai tôi nghe tin nhà anh ta sắp được giải tỏa thì lập tức trở mặt hủy hôn, quay đầu đi tán tỉnh mối tình đầu trong lòng. Sau khi chia tay, tôi lật ngược tình thế—trúng xổ số giải độc đắc, vừa mua nhà xong đã được bồi thường giải tỏa… Chỉ trong thời gian ngắn, tài sản tôi vượt ngưỡng cả trăm triệu. Sau đó, cả nhà bạn trai cũ quỳ gối van xin tôi quay lại. Tôi cười lớn: “Lúc trước là các người đòi môn đăng hộ đối, giờ đến xách dép cho tôi còn không xứng!”

full
(Văn án) Các bạn có biết, trước đây trong làng, những gia đình không có con trai thì thê thảm đến mức nào không? Trong các cuộc họp làng, ba tôi không có phần phát biểu. Bữa cơm đêm giao thừa, mẹ tôi không được lên bàn ngồi. Ngay cả khi anh em chia nhà, chúng tôi cũng chỉ được phân căn nhà đất lâu năm, dột tứ phía. Đến khi tôi năm tuổi, mẹ tôi lại mang thai...

full
Sau khi mẹ ly hôn, bà trở thành người phụ nữ chua ngoa nhất trong làng. Bà thường mắng tôi: "Nếu không phải vì phải nuôi con, mẹ đã sớm tái hôn với người giàu rồi." Người trong làng thì thầm bàn tán sau lưng: "Không lấy được chồng thì lấy con gái ra làm cái cớ." Bố tôi thì càng chế giễu: "Với tính khí như pháo nổ của mẹ mày, lại còn không sinh được con trai, chỉ có những người đàn ông không cưới được vợ mới muốn lấy bà ta." Sau này, thực sự có một ông chủ nhỏ muốn cưới mẹ tôi. Bố tôi lại hối...

full
(Văn án) Ta tên là Tống Minh Nguyệt, từ nhỏ không có cha. Sau khi mẫu thân qua đời, điều ta mong muốn nhất là tìm được một lang quân tốt, sinh một hài nhi khỏe mạnh để bầu bạn. Nhưng trớ trêu thay, ta lại gặp phải một công tử ốm yếu, ngày ngày thổ huyết. Sau một đêm say, ta như ý nguyện mang thai, định thu xếp hành lý bỏ đi, nhưng hắn lại giữ chặt ta trong vòng tay: "Hoặc là mua một tặng một, hoặc không để lại ai, nàng tự chọn đi!"

full
Mẹ kế là bạn thân của mẹ tôi, bà ta lúc nào cũng nuông chiều tôi. Nuông chiều đến mức ba tôi hoàn toàn thất vọng, quay sang bồi dưỡng con gái riêng của bà ta. Sau khi ba mất, bà ta lén chiếm đoạt hết tài sản rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi lang thang giữa đêm tuyết rơi, cuối cùng gục ngã bên vệ đường. Lần nữa mở mắt ra, mẹ kế dúi vào tay tôi một khoản tiền, dịu giọng nói: “Đừng gây sự với ba con. Dì sẽ lo tiền cho con đi học âm nhạc theo đuổi ước mơ.”