Chúng tôi lén theo người phụ nữ trung niên, đi thẳng đến phòng bệnh của Tống Bác, suốt đường anh biểu hiện kỳ lạ.
Khi đau khổ, khi phấn khích, khi nghiến răng giận dữ.
Hẳn là nơi này đã gợi lại ký ức nào đó.
Đến cửa phòng, anh lại không thể vào, một lớp rào chắn vô hình ngăn cản, mỗi lần chạm vào lại phát ra tiếng xèo xèo như thịt nướng.
Qua khe cửa, tôi thoáng thấy bóng người đàn ông trên giường bệnh.
Xanh xao, điển trai, bất động.
Người đó chính là Tống Bác.
Nhìn anh ấy thất bại hết lần này đến lần khác, cơ thể ngày càng trở nên mờ nhạt, tôi chợt nghĩ ra một ý:
"Hay là anh quấn lại vào cổ tay tôi, để xem tôi có thể đưa anh vào trong không."
Ban đầu chỉ định thử xem sao, không ngờ lại thật sự thành công.
Vào được phòng bệnh, anh ấy tách khỏi cơ thể tôi, nhìn tôi thật sâu một cái, rồi từng chút một hòa vào cơ thể đang nằm trên giường bệnh.
Sau khoảng thời gian chờ đợi đầy lo lắng và dài đằng đẵng, người đàn ông trên giường bệnh từ từ mở mắt.
Đó là một đôi mắt còn rực rỡ hơn cả đá quý.
Anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi không rời, gắng gượng ngồi dậy và lục lọi xung quanh.
Tôi hỏi anh đang tìm gì, nhưng anh không trả lời.
Do nằm lâu không cử động được, anh vô tình ngã xuống đất.
Tiếng động làm kinh động người phụ nữ trung niên đang ở trong nhà vệ sinh.
Bà ấy bước ra, kinh ngạc đến mức miệng há to như thể có thể nhét vừa quả trứng gà.
Tống Bác khẽ nhếch môi cười với bà ấy, mất một lúc mới lắp bắp bật ra được câu nói:
"Mẹ có đồng xu nào không?"
Người phụ nữ như hóa đá, theo phản xạ lấy ra một đồng xu từ túi xách.
Tống Bác cầm lấy đồng xu một tệ, rạng rỡ mỉm cười với tôi:
"Đã nói rồi, một trăm triệu, đây là đồng cuối cùng, giờ trả nốt cho em."
Muốn không?
Ánh mắt anh cháy bỏng, tôi khẽ run môi: Muốn!
Tôi đưa tay ra nhận, anh lại rụt về hai phân:
"Lấy tiền của tôi, thì cũng là người của tôi, được không?"
Tình cảm tôi luôn cố giấu, đến khoảnh khắc này vỡ òa.
Tôi gật đầu thật mạnh: Được!
Phiên ngoại
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!