Tác giả: Lộc Thục

full
Ngày thành hôn, ta uống bát canh mẹ đưa cho, đau bụng không chịu nổi. Ta ngồi trong nhà xí cả một canh giờ, khi ra ngoài đoàn rước dâu đã đi mất tăm. Mẹ ta nói: "Biểu muội con số khổ, để nó thay con gả cho Thế tử đi." Ta giả vờ ấm ức: "Mẹ, rốt cuộc ai mới là nữ nhi ruột của người?" Nhưng trong lòng ta mừng rỡ vô cùng, tên nam nhân tàn bạo đó, nàng ta thích thì cứ việc lấy đi.

full
Mẹ con ngoại thất mà cha giấu suốt bảy năm đã bị mẹ ta phát hiện. Mẹ ta tức giận đến mức muốn hòa ly với hắn ta ngay lập tức, nhưng ta không đồng ý. Bởi vì ta đã sống lại. Ta biết cha ta sắp chết. Sau khi cha chết, Hoàng thượng sẽ ban thưởng đủ loại, cuối cùng tất cả sẽ rơi vào tay mẹ con ngoại thất kia. Chỉ cần không ly hôn, bọn ta sẽ có thể giàu sang phú quý, vĩnh viễn đạp bọn họ dưới chân.

full
Một ngày trước đại hôn của ta, vị hôn phu nói muốn cưới nha hoàn của ta làm chính thê. Ta lập tức cắt đứt quan hệ, chúc bọn họ trăm năm hạnh phúc, thề sẽ hận bọn họ đến cuối đời. Mọi người đều cho rằng ta đau lòng quá độ, nhưng thực sự không phải vậy. Bởi vì ta biết, nha hoàn của ta là nữ nhi của phản vương. Chẳng bao lâu nữa cả nhà bọn họ sẽ bị liên lụy bắt giam. Kiếp trước ta gả làm chính thê, nha hoàn làm tiểu thiếp, nhà mẹ đẻ dốc hết gia tài cứu bọn họ ra. Nhưng ta lại bị bọn họ bỏ rơi...