Tác giả: Đông Nguyệt

Lê Duy Dung xuyên việt rồi hoặc nó cũng không chắc có phải như thế hay không. Nó không thông quân sự, chả thạo chính trị ... lại là nhà đỉnh cấp quý tộc những năm Thái Hòa nhà Lê Sơ đầy gió tanh mưa máu. Thời đại này có quá nhiều tiếc nuối, công thần chia bè kết cánh ám hại lẫn nhau, vua Lê Bang Cơ cùng Thái Hậu bị hại, bốn đứa con Thái Tông huynh đệ tương tàn. Nó ... chỉ muốn ăn no chờ c·hết làm một đời hoàn khố, nhưng thân là đỉnh cấp nhị đại huân quý, làm hoàn khố kiểu gì ở cái thời đại...

full
Ta xuyên sách rồi bị phụ vương nghe được tiếng lòng. Tỷ tỷ tiện nghi ngã xuống đất, khóc lóc thảm thiết: "Phụ vương, người đừng trách tứ muội, là Lạc Lạc không cẩn thận tự ngã thôi." "Con chỉ bị trầy xước chút thôi, không sao đâu." "Tứ muội còn nhỏ, muội... muội ấy không có ý xấu đâu." Nàng ta câu nào cũng như có vẻ đang nói thay ta nhưng thực chất từng câu thốt ra đều đang đổ nước bẩn lên đầu ta. Ta dựng đôi mày liễu, đôi mắt đẹp như lửa. Vừa định mắng, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của ta...