Chương 5: (Vô Đề)

Từ Diên tiếp tục chất vấn, đồng thời quay sang tôi:

"Tôi nghĩ quản lý Giang chắc có không ít bằng chứng nhỉ?"

Tôi nhướng mày, lấy chiếc điện thoại cá nhân khác từ túi ra.

Màn hình khóa chính là ảnh chụp chung của tôi với ba mẹ.

"Ôi trời đúng là tổng giám đốc Liễu rồi, quản lý Giang thật sự là con gái tổng giám đốc Liễu sao… Vậy còn Liễu Tô…"

Chỉ trong thoáng chốc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Liễu Tô.

Chỉ thấy cô ta siết chặt vạt váy, run rẩy vì căng thẳng.

"Cô nói đi chứ Liễu Tô! Không phải cô bảo mình là con gái của tổng giám đốc Liễu sao?"

Tống Tình cũng bắt đầu hoảng, đẩy vai Liễu Tô.

"Tôi… Tôi là con riêng của nhà họ Liễu, mẹ tôi không cho tôi…"

10

Đủ rồi!

Tôi bật dậy, đập mạnh xuống bàn một cái.

Nhận vơ làm con gái ba tôi đã quá đáng, giờ còn bịa ra là con riêng?

Nếu để người có ý xấu nghe được, danh tiếng của Liễu thị sẽ tổn hại đến mức nào cũng khó lường…

"Tôi thấy cô mới là người ăn hải sản nhiều đến lú đầu, đừng có nói mấy chuyện nhảm nhí như vậy nữa."

"Tôi thật sự là con riêng nhà họ Liễu! Mẹ tôi vẫn luôn nói như vậy, bà ấy bảo nhà họ Liễu sắp nhận lại tôi rồi!"

Liễu Tô mắt đỏ hoe nhìn tôi, giọng điệu gần như điên loạn.

Đúng là điên rồi… không thể nói lý được…

Tôi hít sâu một hơi, cố giữ bình tĩnh.

Rồi nói với mọi người trong phòng:

"Hôm nay Liễu Tô uống say rồi, lời nói không đáng tin, mọi người cũng đừng để trong lòng. Liễu Tô, tôi thấy trạng thái cô không ổn, tôi sẽ xin cho cô nghỉ một tuần, suy nghĩ kỹ rồi hãy quay lại làm."

Từ Diên mở cửa phòng bao.

Ra hiệu cho mọi người ra ngoài, có người nhanh trí đứng dậy trước, tình hình tạm thời coi như được kiểm soát.

Liễu Tô run rẩy ngồi tại chỗ.

Chỉ thấy cô ta nắm lấy gấu áo Thẩm Niệm Châu:

"Em thật sự là mà… Niệm Châu, anh tin em…"

Thẩm Niệm Châu chỉnh lại bộ đồ tây.

Đứng dậy, lạnh lùng hất tay cô ta ra.

Cuối cùng anh ta đi đến trước mặt tôi, dừng lại một lúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!