Chương 5: (Vô Đề)

Tôi nhìn mà mắt như muốn lồi ra.

Hắn nhanh chóng hỏi: [Như vậy được không?]

Quả thực là quá được!

Nhưng nghĩ tới chiếc cúc áo sơ mi luôn được cài kín mít của Tạ Cảnh Chi lúc diễn thuyết, tôi lại cảm giác như mình đang phạm tội vậy.

Đó là Tạ Cảnh Chi đó!

Tôi đau lòng trả lời:

[Anh đừng chụp nữa, em không thích mấy cái này.]

Hắn gửi tới một biểu tượng cảm xúc nghi hoặc:

[Nhưng rõ ràng tối qua em rất vui mà.]

Hắn còn chụp màn hình đoạn chat tôi gửi cho hắn tối qua, chính là rất nhiều biểu tượng cảm xúc chảy m.á. u mũi.

Còn không ngừng gào thét: [Anh ơi, kéo quần xuống thấp chút nữa đi!]

Tôi: […]

Thật là bại hoại thuần phong mỹ tục! Trái với luân thường đạo lý!

Tôi nhắm tịt hai mắt lại: [Đó đều là chuyện quá khứ rồi.]

[Em thay đổi rồi, anh.]

Tạ Cảnh Chi gửi một biểu tượng cảm xúc khóc lóc tới, sau đó rất lâu không gửi tin nhắn cho tôi nữa.

Tôi đăng nhập vào tài khoản phụ xem thử.

[Giang Vãn Nguyệt, có thể nhờ em hỏi giúp xem chị gái em xem chị ấy nghĩ gì về bạn trai của chị ấy không?]

Quả nhiên Tạ Cảnh Chi đã tìm đến đây:

[Có phải hôm nay tâm trạng của chị em không tốt không?]

Để ngụy trang tới cùng, tôi giả ngu: [Bạn trai? Chị ấy có bạn trai sao?]

Tạ Cảnh Chi chắc như đinh đóng cột:

[Đương nhiên! Em đi hỏi thử xem.]

Tôi bỗng nảy ra một ý.

Dùng tài khoản phụ gửi tin nhắn cho tài khoản chính diễn kịch một phen.

AAA: [Chị, chị có bạn trai rồi à?]

Vãn Nguyệt: [Không có.]

AAA: [Thật không? Chị đừng gạt em nha.]

Vãn Nguyệt: [Thật sự không có.]

Sau đó chụp màn hình gửi cho Tạ Cảnh Chi, nhấn mạnh:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!