Chương 5: (Vô Đề)

8/

- Tôi chỉ hơn em 7 tuổi, nhìn cho rõ đi, không già đến mức làm chú của em luôn chứ?

Hắn chỉ vào khuôn mặt đẹp trai không góc

ch ết của mình, đồng thời di chuyển đến vị trí có độ sáng thích hợp, Chu Sở Nguyệt tặc lưỡi, ngượng ngùng nói:

- Xin lỗi anh ạ. 

- Nhưng em đang có việc gấp, anh nhường đường chút nhé?

- Em đang đợi bạn trai?

Hắn đánh giá cô từ trên xuống dưới một lượt, hai chữ bạn trai giọng điệu hắn như ngả ngớn, lại giống như trào phúng.

Là vì hắn biết em trai hắn đang chăm sóc cho cô gái khác, ở căn nhà mà ba mẹ Chu Sở Nguyệt chu cấp, dùng tiền của nhà cô, tận hưởng những đãi ngộ tốt nhất có thể, rồi cả hai thắm thiết, lưu luyến như một đôi tình nhân mệnh khổ.

Chu Sở Nguyệt giật mình, lúc này mới để ý thấy có gì đó không đúng.

Một người mà cô cho là xa lạ, biết rõ tuổi tác của cô, còn biết cô có bạn trai, cô đang cần gì...

Cô siết chặt điện thoại, đã chuẩn bị bấm vào cuộc gọi khẩn cấp nếu Bùi An Huy dám có hành động vô lễ.

- Anh là ai?

Vì sao lại có được mức độ hiểu biết nhất định đối với tôi như vậy? 

- Chúng ta đã từng gặp nhau, sau đó kết bạn cùng chơi game.

Bùi An Huy dập tắt điếu thuốc, ánh mắt bình tĩnh, phảng phất ý khiển trách đối với cô.

- Vậy mà em không nhận ra tôi?

- ...

- Để xem ~~ à, chúng ta còn hẹn gặp mặt nữa nha, tiểu Bán Nguyệt.

Hắn ung dung giơ ra khung trò chuyện ở ứng dụng trò chơi của mình.

- Anh là... Bạch Thiên?

Cái người ngày nào cô cũng xưng hô là người anh em này, người anh em nọ.

Trời ạ!

Cô dùng ánh mắt không thể nào tin nổi nhìn hắn.

- Chính thức giới thiệu một chút, tôi là Bùi An Huy.

Họ Bùi.

Trùng hợp như vậy, cô cũng đang nóng ruột đợi một người họ Bùi.

Gặp gỡ người quen, ấy vậy mà cô không những không làm ra hành động tay bắt mặt mừng, mà còn lùi về sau, lộ rõ sự bài xích.

- Ồ. Thật ngại quá, nhất thời không nhận ra...

Cô có hơi đắn đo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!