Chương 10: (Vô Đề)

Đêm khuya Bùi Tư Nhuệ ngà say trở về nhà, mới vài ngày ngắn ngủi mà anh ta đã mua chuộc được làm việc cho mình. Vừa thấy anh ta, người hầu nhỏ tiến lên giúp anh ta cởi áo tháo giày, đặc biệt săn sóc.

- Tiểu Ngư, anh trai tôi chưa về nhà à?

Anh ta để ý, không thấy chiếc porsche mà anh trai thường dùng.

- Dạ… chiều nay đại thiếu gia hình như còn cãi nhau với ông chủ.

- Nguyên nhân là gì?

Anh ta nhíu mày, cơn mê man bay đi hơn phân nửa.

Tiểu Ngư lắc đầu:

- Họ vào thư phòng, em cũng không rõ. Nhưng chuyện này rất lạ, từ trước tới giờ đại thiếu gia chưa từng phật ý ông chủ chứ đừng nói đến việc cãi nhau to đến thế, nội dung em không thấy cụ thể, lúc đi ngang chỉ có thể dựa vào hai giọng nói của họ để phân biệt.

- Tôi biết rồi, cảm ơn em.

Nói rồi, anh ta tự cho là phong lưu tiêu sái nhẹ nhàng xoa đầu tiểu Ngư một cái.

………………..

Vài ngày sau, kết thúc chuyến hành trình ở Thủ Đô, Chu Sở Nguyệt ra sân bay trước sự tiễn biệt của Bùi An Huy.

Càng lúc hắn càng ra dáng người theo đuổi, không cần phải suy tính sau lưng nữa, biết tâm trạng cô không tốt, hắn thường hẹn cô ra ngoài chơi, tất nhiên đổi nhiều địa điểm đa dạng khác chứ chẳng phải chỉ dẫn cô đến mấy phòng bao hội sở không đứng đắn kia.

Nào là trường đua, tập b.ắ. n cung, b.ắ. n súng, phi tiêu… cả những trò chơi cảm giác mạnh hắn cũng dẫn cô thử qua hêt một lượt. Điều đáng tiếc nhất của con hồ ly già này có lẽ chính là địa điểm nhà ma, dù hắn dụ dỗ thế nào cô cũng nhất quyết không vào.

Do cô sớm nhìn thấu ý đồ của hắn.

- Nửa tháng nữa ba mẹ anh sẽ mở tiệc lớn, giới thiệu với bên ngoài về Bùi Tư Nhuệ.

Bây giờ nhắc đến cái tên này là cô lại cảm thấy cực kỳ bài xích.

- Em có muốn tham gia không? Để mọi chuyện thú vị hơn, anh không thể mời em với tư cách bạn tiệc được.

Cô vốn dĩ muốn nói

"ai thèm đến nhìn anh ta mở tiệc chứ??" biến thành:

- Anh có ý đồ gì?

- Hôn anh một cái, anh cho em chứng kiến vở kịch hay.

Cô bất mãn lắc đầu.

Vớ vẩn! Đừng hòng dụ dỗ cô!!

- Em cũng không hứng thú với màn đen ăn đen hả?

- Đừng nói lời ẩn ý nữa! Anh thật đáng ghét.

- Bằng không… để anh hôn em một cái?

- ….

Bảo cô hôn hắn, lùi một bước biến thành hắn hôn cô. Xin hỏi, có gì khác nhau sao? Cô chắc chắn hắn sẽ không làm được những hành động liêm khiết, trong sáng gì đâu. Sau đó, hành động của Bùi An Huy chứng minh cho cô ấy, cô đã nghĩ oan cho hắn rồi!

Hắn chỉ là thơm nhẹ lên trán cô một cách trân trọng thôi mà trong đầu cô lại vô thức hiện lên hình ảnh về nụ hôn kiểu Pháp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!