Chương 22: Bị ép… xì, làm người mai mối

"Ồ, quên mất ngươi bị mất trí nhớ, ta giải thích cho ngươi một chút, nam chính ngựa đực chính là kẻ cả người tập trung vận khí to lớn trong thế giới này."

Nói rồi Tam hoàng tử đứng lên mặt bàn, quơ quơ hai cánh tay, kích động nói:

"Lão tử sẽ trở thành chúa tể của thế giới này, bọn họ đều sẽ bị ta chinh phục."

Thẩm Tương Nghi mê man nhìn y.

Ông trời ơi, nếu nàng có làm gì sai thì hẳn là nên bổ một đạo thiên lôi xuống nghiêm phạt nàng.

Chứ không phải cho nàng sống lại một lần nữa chỉ để nghe tên hoàng tử đầu óc không bình thường này không cho nàng về nhà, nhất quyết phải ngồi đây nghe y ba hoa khoác lác.

Thằng cha này còn đòi làm chúa tể?

Y dựa vào cái gì mà có thể có được vận khí thiên đạo cho chứ?

Một Mary Sue Giang Ứng Liên chưa đủ, còn phải thêm một tên ngựa đực Tam hoàng tử, thiên đạo thấy mọi người bị hủy diệt chưa đủ nhanh sao?

"Tuy rằng dung nhan ngươi khá phổ thông nhưng nếu như ngươi biểu hiện tốt, trung thành với ta, để thưởng cho ngươi, ta cũng có thể suy xét tới việc để ngươi gia nhập vào hậu cung của ta."

Tam hoàng tử vẫn đắm chìm trong thế giới của chính mình, nước miếng văng tung tóe không ngừng.

Thẩm Tương Nghi: ...

Đây là loại người tự luyến đến mức nào cơ chứ, hóa ra trên thế gian này thật sự tồn tại kẻ còn tự luyến hơn cả Giang Ứng Liên.

Khóe miệng Thẩm Tương Nghi giật giật một cái:

"Đa tạ ý tốt của Tam hoàng tử, vẫn, vẫn là không cần đâu ạ."

"Ngươi không cần xấu hổ như vậy, đến lúc đó ngươi chỉ cần chung sống hòa thuận với các nữ nhân của ta, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua cuộc sống vui vẻ ở đây."

Các nữ nhân...

Thẩm Tương Nghi có lúc thật sự muốn biết, mặt hàng này trước khi vào thế giới trong sách rốt cuộc với cái kiểu không bình thường này sao lớn lên được như vậy nhỉ?

Y nghe không hiểu tiếng người sao?

Nàng đang từ chối! Đang từ chối đó!

Không phải là muốn còn mà còn giả bộ từ chối!

Hơn nữa hậu cung lại là cái quỷ gì?

Thời buổi này không phải gia đình nghèo thì ai còn nguyện ý gả đi làm vợ nhỏ chứ?

Mộng tưởng của Tam hoàng tử này nếu để cho cô nương gia đình đàng hoàng nghe được, họ đều sẽ vén tay áo lên nhắm thẳng mặt cho y hai cái bạt tai.

Lúc Thẩm Tương Nghi từ trong Phàn Lâu đi ra, thành Biện Kinh đêm đã vào khuya, đưa mắt nhìn bốn phía, khắp nơi đều là hỗn loạn mê man, tựa như tâm tình của nàng vậy, giống như bị che phủ bởi một tầm màn sương mù dày đặc.

Theo như những việc xảy ra hôm nay, không biết thái tử rốt cuộc còn nhớ Tô tiểu thư được bao nhiêu phần, giờ đây còn xuất hiện thêm một tên đọc qua sách, hành động quái dị là Tam hoàng tử.

Sự tình ngày càng trở nên rối ren khó bề phân biệt.

Trong lúc suy tư, một chiếc xe ngựa đi qua bên người nàng.

Màn xe hơi vén lên, Tam hoàng tử nhìn nàng nở nụ cười cao ngạo, ba phần lương bạt hai phần khinh thường:

"Nữ nhân ngươi đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!