"Chỉ có thím và cháu trai thôi."
Thím Lưu nhìn về phía chiếc giỏ tre mà Trương Thiên đang cầm, kích động đến mức tay không ngừng cọ vào tạp dề.
"Hôm nay cháu mang gì tới đây vậy?"
Đáng tiếc bên trên đã bị rơm rạ che mất, nếu không bà ấy đã có thể nhìn thấy bên trong đang để thứ gì.
Trong lòng thím Lưu không khỏi cảm thấy tiếc nuối.
Cháu trai sao?
Trương Thiên giật mình, cô cúi người đưa tay vào trong giỏ, nhân cơ hội bỏ thêm một túi sữa bột vào bên trong.
Rơm rạ được lấy ra, ngoài số bánh đậu phộng và kẹo bí đao còn thừa từ sáng, thì còn có một nắm mì và một miếng thịt ba chỉ mà cô đã bỏ vào lúc trên đường tới đây.
Thím Lưu lập tức vui mừng.
"Lại có nhiều đồ ngon như vậy!"
Ánh mắt thím Lưu dính chặt vào miếng thịt ba chỉ, sau đó bà ấy trực tiếp cầm miếng thịt lên xem.
"Thịt này ngon, mỡ nhiều!"
Thím Lưu mừng rỡ khen một tiếng.
Trương Thiên chỉ mỉm cười không nói gì, thịt ba chỉ hôm nay cô đã đặc biệt chọn miếng nhiều mỡ. Lần trước thím Lưu mua thịt còn chê thịt không nhiều mỡ, lúc ấy cô đã biết đối phương giống hầu hết người ở thời đại này
- đều thích ăn những thứ giàu chất béo.
Trương Thiên nói.
Thím mua!
Thím Lưu vui vẻ đặt miếng thịt sang một bên, sau đó nhìn vào những món còn lại.
Cái này là gì vậy?
Thím Lưu cầm gói sữa bột lên, nhìn Trương Thiên bằng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
"Đây không phải là sữa bột sao?"
Mặc dù con trai bà ấy muốn mua thì vẫn có thể mua được nhưng sữa bột thật sự rất đắt, số lượng lại ít nên rất khó để mua được thứ này.
Trương Thiên gật đầu nói:
"Đúng là sữa bột ạ, một túi nửa cân, 41 tệ, không cần vé."
Cô nhận ra sữa bột bán rất chạy, không chỉ trẻ em, người già mà cả người dân bình thường cũng rất cần.
Thím mua!
Thím Lưu cầm lấy túi sữa bột, yêu thích không muốn buông tay, nhìn qua nhìn lại, cuối cùng đặt nó phía trên bình sữa mạch nha ở trong tủ bát.
Trương Thiên cũng rất vui, gia đình thím Lưu đúng là giàu có, thích gì là mua đó, không hề quan tâm đến giá cả.
"Bà ơi, cháu muốn uống nước."
Trương Thiên ngẩng đầu lên nhìn, bèn thấy một cậu bé chừng ba tuổi đang đứng ở phía trước cửa phòng ngủ, mặc bộ quân phục màu xanh lá cây, hai tay dụi mắt, vô cùng đáng yêu gọi thím Lưu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!