Chưởng quầy cũng họ Trương, là cháu trai của Trương chưởng quầy ở Quảng Ninh, hắn nói:
"Cũng chỉ có hai cây này thôi, không còn cái nào khác nữa, hai cây ô được vẽ không giống nhau, các vị có thể mở ra nhìn thử xem."
Một cây ô khác được vẽ hoa lan, Trương Linh Dược thực sự rất thích, cả hai cây ô đều hợp với tâm ý của nàng ta, nhưng mà ở chỗ này có năm người, nàng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể lấy một cây mà thôi.
"Chưởng quầy, ô này bao nhiêu tiền?"
Chưởng quầy nói:
"Hai mươi lượng bạc một cây."
Cũng không hề rẻ chút nào, đúng là phải lấy vàng thật bạc trắng mà mua một cây ô giấy dầu mà, vừa nghe đến giá cả, thì đã có ba vị cô nương rút lui, một người nói thật ra cũng không thích lắm, hai người khác thì nói trong nhà có ô rồi.
Người còn lại chính là vị cô nương có mắt to môi anh đào kia, đúng là rất thích, hai mươi lượng bạc cũng không phải là không lấy ra được, nhưng mà nếu lấy ra hết để mua ô, thì những thứ khác phải tiết kiệm lại, nên nàng ta nói: Ta cũng không cần.
Trương Linh Dược nói:
"Vậy thì hai cây ô này ta đều lấy."
Nàng ta đi trả tiền, nhân tiện còn chọn thêm một cây quạt xếp nhìn cũng rất đẹp, trực tiếp tiêu hết bốn mươi lăm lượng ra ngoài.
Mấy người từ cửa hàng đi ra ngoài, Trương Linh Dược nói:
"Thời gian không còn sớm nữa, ta phải về nhà rồi, ngày khác chúng ta lại ra ngoài dạo tiếp."
Mấy vị cô nương kia nhìn thấy Trương Linh Dược đã đi xa, một người trong đó thở dài,
"Ra ngoài một chuyến, cái gì cũng chưa mua được."
Cái thích thì không nỡ mua, cái mua nổi thì nhìn không thích, một tháng các nàng cũng chỉ có mười lượng bạc tiền tiêu vặt, làm sao dám ăn xài phung phí chứ.
"Dù sao thì chúng ta cũng không phải là dưỡng nữ phủ Anh quốc công, cũng không có nhà ngoại tài đại khí thô." Cô nương mắt to nói xong câu này, rồi nói tiếp:
"Ta cũng phải về rồi."
Bên kia Trương Linh Dược đã trở lại phủ Anh quốc công, kêu thị nữ đem những thứ khác đặt xuống, mình thì ôm hai cây ô đi đến viện của phu nhân Anh quốc công.
Vừa bước vào sân, đã ngửi thấy một cỗ hương vị thuốc, Trương Linh Dược chờ đại nha hoàn vào trong thông báo, sau đó mới bước vào.
Phòng của Quốc công phu nhân nhìn rất mộc mạc trang nhã, Từ phu nhân đang dựa vào tràng kỷ, nhìn thấy Trương Linh Dược tiến vào liền ngồi dậy, bà nhìn ra cửa rồi hỏi:
"Con đang ôm cái gì vậy, không chê nặng sao."
Trương Linh Dược nói:
"Nữ nhi mới mua được hai cây ô, nhìn rất đẹp, nên muốn mang lại đây cho nương nhìn xem."
Trương Linh Dược mở ô ra cho Từ thị nhìn.
Sau đó cầm ô xoay hai vòng, làm làn váy đều bay lên.
Từ phu nhân không nhìn rõ lắm, bà gật đầu,
"Đúng là rất đẹp, con mau ngồi xuống nghỉ một lát đi, ra ngoài một chuyến chắc là đã mệt rồi, ăn điểm tâm đi."
Trương Linh Dược ngồi vào bên cạnh Từ phu nhân,
"Điểm tâm ở nơi này của nương là ăn ngon nhất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!