Cố Tiêu đi đến tủ quần áo tìm quần áo cho hắn, hai ngày trước trời đổ mưa, cỏ lại mọc lên, chắc là Thẩm Hi Hòa phải đi làm cỏ, nên muốn mặc áo ngắn vải thô rồi.
Cố Tiêu cong eo tìm quần áo, ánh mắt bỗng rơi vào ba đóa hoa cài đầu, trong đó hai đóa có cánh hoa màu hồng nhạt, nhụy hoa có màu vàng, một đóa khác làm bằng sa mỏng có màu vàng nhạt, xếp chồng lên nhau thành từng lớp, nhìn rất tinh tế.
Cố Tiêu lấy hoa lụa ra, hỏi:
"Cái này…… ở đâu ra vậy?"
Thẩm Hi Hòa mím môi, đây là lần đầu tiên hắn tặng đồ cho người ta, lỗ tai đã đỏ rực, mặt cũng bắt đầu nóng lên.
Cố Tiêu cảm thấy đồ cô đang cầm như nóng đến bỏng tay, tây phòng cũng chỉ có cô và Thẩm Hi Hòa ở mà thôi,
"Cái này là huynh mua sao?"
Thẩm Hi Hòa gật đầu một cái,
"Trên đường nhìn thấy, nên tiện tay mua về."
Cố Tiêu đã đi nhiều lần như vậy, cũng chưa từng tiện tay mua đồ gì về,
"Vậy tại sao lại có ba cái?"
Thẩm Hi Hòa cảm thấy những gì Trần Ninh Viễn nói cũng không phải hoàn toàn chính xác, tặng đồ cho Cố Tiêu, thì đó chính là tặng cho nàng, không cần nhân tiện tặng cho người khác,
"Toàn bộ cho muội, muội muốn để lại tự mình cài thì để, muốn cho người khác thì cho, thế nào cũng được."
Cố Tiêu đặt hoa lụa xuống, lấy quần áo ngắn của Thẩm Hi Hòa ra,
"Huynh mua cho muội cái này để làm gì."
Còn không phải là bởi vì muốn đối xử tốt với Cố Tiêu sao, đã mua rồi thì cầm lấy đi, hỏi tới hỏi lui làm gì, Thẩm Hi Hòa nói:
"Đã nói là thuận tay mua rồi mà."
Cố Tiêu cũng không biết có nên nhận hay không, lúc nãy vừa mới nghĩ nếu muốn nhận được lợi ích từ người khác, thì giờ đã lấy đồ của Thẩm Hi Hòa rồi, Bao nhiêu tiền?
Thẩm Hi Hòa: Muội đừng hỏi nữa.
"Cái lớn bao nhiêu, cái nhỏ bao nhiêu? Huynh mau nói đi!"
"…… Lớn 30 văn, nhỏ thì một cái mười hai văn." Thẩm Hi Hòa liếc nhìn Cố Tiêu một cái,
"Ta chép sách kiếm được tiền, không có dùng tiền trong nhà, hơn nữa cũng không làm chậm trễ bài tập, lần này kiểm tra vẫn là giành được hạng nhất."
30 văn, là có thể mua được hai cân thịt, đủ cho cả gia đình ăn rồi, nếu như bị Chu thị biết được, Cố Tiêu thở dài, càng cảm thấy hoa lụa nóng phỏng tay hơn.
Thẩm Hi Hòa:
"Muội không thích sao?"
Dù sao thì cũng đã mua rồi, nào có chuyện không lấy chứ, Cố Tiêu tất nhiên là rất thích,
"Thích a, nhưng mà huynh tặng ta cái này làm gì."
Thẩm Hi Hòa nói:
"Ta đã nói là tiện tay mua rồi mà, ta đi ra ngoài đồng đây, muội ngủ đi."
Thẩm Hi Hòa nhanh chóng thay quần áo, sau đó cơ hồ là tông cửa xông ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!