Chương 40: (Vô Đề)

Cơn mưa này mưa tận ba ngày, cuối cùng thì cũng đã tạnh, Thẩm Đại Lang mang theo tay nải, cùng những người đi phục dịch trong làng đến con sông cần tu sửa.

Trần thị mặc dù không nỡ, nhưng vẫn phải giữ vững tâm trạng của mình, chăm sóc vườn rau quét tước nhà cửa, rồi chuẩn bị đi trước cửa thư viện bày quán.

Cố Tiêu đã làm cái ô thứ hai.

Bảy mươi hai cái khung ô dày và nặng, cán ô khung ô đều làm từ tre, nên cầm rất nhẹ.

Mặt ô vẽ hoa lan, bởi vì muốn bán cho quý nữ, cho nên vẽ nhiều hoa cỏ, bỏ hai cây ô vào giỏ tre, sau đó Cố Tiêu xách chúng đi huyện thành.

Trương chưởng quầy đã đợi hồi lâu.

Dịch giả: Hoa Hoa Há

Trời mưa ba ngày, lúc bắt đầu còn cảm thấy ngày mưa thật đẹp, nhưng sau đó cứ mưa mãi, thì chỉ còn lại phiền lòng.

Ngoài phiền lòng ra, Trương chưởng quầy nhịn không được nghĩ không biết Cố Tiêu làm ô thế nào, thời tiết này, đúng là rất hợp để bán ô.

Cố Tiêu nói xin lỗi,

"Trời mưa thật sự là không đến được, mưa vừa tạnh, thì ta lập tức qua đây."

"Không có việc gì, cô nương, ô đã làm xong rồi sao?" Trương chưởng quầy nhìn vào giỏ tre phía sau lưng Cố Tiêu, hận không thể lấy ra xem ngay.

Cố Tiêu gật đầu,

"Ừ, đã làm xong, còn có ba cái quạt xếp."

Cố Tiêu buông giỏ tre xuống, sau đó đem ô lấy ra, một cây vẽ mưa bụi mênh mông, cán tre là hoa lan thanh u.

Bên dưới cán dù có treo như ý kết màu xanh đen, nếu người cầm ô di chuyển nhẹ nhàng, thì tua rua trên như ý kết sẽ đong đưa qua lại.

Trương chưởng quầy than một tiếng, Rất tốt.

Hắn cầm lấy một chiếc ô, xoẹt một tiếng căng ô ra, hắn nhìn khung ô và mặt ô, rồi nói:

"Thật đúng là 72 cây, cô nương, những chiếc ô giấy dầu ở trên phố, khung nhiều nhất là 28 cây, trách không được không chắc bằng ô này."

Trương chưởng quầy muốn sớm một chút cho người đi Thịnh Kinh, sớm một chút đem ô bán đi.

Hắn để ô xuống, từ túi tiền lấy ra hai lượng bạc,

"Đây là tiền đặt cọc."

"Trương chưởng quầy, cái này……" Cố Tiêu không nhận lấy, từ quạt rồi đến ô, nếu như không có Trương chưởng quầy, tuyệt đối sẽ không bán được nhiều tiền như vậy, cô có thể chờ đến một tháng sau, không cần đến tiền đặt cọc.

"Cô nương. Tiền đặt cọc nên đưa, làm buôn bán chính là đạo lý này, chờ bán được ô lại xem nên đưa thêm cho cô nương bao nhiêu." Trương chưởng quầy thích những đồ vật tinh tế, mà Cố Tiêu có thể làm ra những món đồ như vậy.

Nếu muốn làm ăn lâu dài, đầu tiên là phải chân thành. Người Thịnh Kinh mua đều là những thứ tốt, nếu như không phải là vật hiếm khó tìm, thì những quý nhân đó làm sao có thể nhìn vừa mắt chứ.

Trương chưởng quầy nghĩ, nếu như được thì sau này sẽ cùng Cố Tiêu hợp tác, như vậy không phải là lợi cả đôi đường hay sao.

Cố Tiêu nhận lấy bạc, thật tâm nói:

"Đa tạ Trương chưởng quầy."

Trương chưởng quầy lắc đầu,

"Ta xem quạt thế nào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!