Chương 37: (Vô Đề)

Trong mắt Đại oa chứa đầy khát khao,

"Chắc là giống nhau rồi, nhưng mà nói thật ra, tiểu thẩm đối với thúc cũng thật là quá tốt."

Thẩm Hi Hòa cúi đầu, Không giống nhau.

Cố Tiêu quả thật đối với hắn thực sự rất tốt.

Lời này đại oa nghe xong đã thấy không vui rồi,

"Chỗ nào không giống nhau chứ?"

Thẩm Hi Hòa nói:

"Cháu chưa cưới vợ, cháu không hiểu được đâu."

Đại khái là lúc nào cũng có thể đem tới kinh hỉ, đưa thức ăn, nói một ít lời không biết xấu hổ.

Cố Tiêu đối xử tốt với hắn tất nhiên là độc nhất vô nhị rồi.

Thẩm Đại Oa: ……

Nói như vậy cũng không có ý nghĩa, nó sớm muộn gì cũng sẽ hiểu mà thôi.

Sau khi dọn dẹp quán, Thẩm Đại Oa đi sạp thịt mua hai cân thịt ba chỉ và một bộ gan heo, Cố Tiêu kêu hắn mua cái gì thì hắn mua cái đó, những cái khác thì không mua.

Sau khi mua đồ trở về, Chu thị liếc mắt nhìn một cái, nhưng không nói lời trách cứ gì

"Trước tiên bỏ vào giếng đi, cẩn thận đừng làm hỏng."

Hôm qua đã ăn bánh nhân thịt, nên bữa thịt này chắc chắn phải đợi Thẩm Hi Hòa về, Trần thị vui vẻ mà bỏ thịt vào thùng, sau đó thả dây thừng xuống giữ ở trong nước giếng.

Sau khi bỏ xong, Trần thị lặng lẽ hỏi:

"Tiểu Tiểu, thịt này ăn như thế nào a?"

Trong miệng có mùi vị thịt, sức lực cũng nhiều hơn không ít, ngày mai thư viện được nghỉ, nên Trần thị không cần đi bày quán, chỉ cần ở nhà dọn dẹp nấu cơm là được.

Thịt hầm thì đã ăn qua rồi, thịt xào cũng ăn qua hai lần, Thẩm gia chủ yếu ăn bột mì, giống như lần trước Thẩm Hi Hòa trở về nấu cơm vậy.

Cố Tiêu nói:

"Nếu không thì ăn cơm đi? Cơm rang với thịt thái hạt lựu."

Rau xào thì Trần thị ăn qua, nhưng mà cơm rang vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, Cơm rang?

Cố Tiêu làm sao biết được Trần thị căn bản chưa làm qua cơm rang chứ, nhưng nghĩ lại cũng đúng, cả gia đình nhiều người như vậy đến ăn còn chưa đủ ăn, thì lấy đâu ra cơm thừa để làm cơm rang chứ.

Vườn rau sau hậu viện có củ cải, dưa chuột, chờ thêm mấy ngày nữa sẽ có đậu que gì đó, dùng để rang cơm là tốt nhất, nhưng mà thịt này thì không kịp rồi, nếu như có thịt xông khói thái hạt lựu……

Cố Tiêu nuốt nước miếng,

"Đại tẩu, ngày mai tẩu sẽ biết thôi."

Cố Tiêu nghĩ trước kia cô ăn nhiều nhất chính là cơm chiên bánh cuốn gì đó đều là những thứ vừa nhanh vừa tiện lợi ăn lại ngon , lẩu chua cay, tiểu long bao, nếu làm tốt còn có thể đem ra ngoài bán đấy.

"Vậy ngày mai tẩu sẽ làm trợ thủ cho muội."

Trần thị đã biết tay nghề Cố Tiêu tốt như thế nào, nàng ta có thể học thêm gì thì sẽ cố gắng học thêm chút, chắc chắn sẽ không có hại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!