Đánh cả nửa ngày mà không thấy bọt đâu, Cố Tiêu đã nói phải đem lòng trắng trứng gà đánh thành một hỗn hợp trắng, nhúng đầu đũa vào, thấy trứng bất động là được.
"Tiểu Tiểu à, sao lại không ra bọt chứ……" Tay Lý thị đã đánh đến mỏi nhừ, mà trứng gà vẫn là bộ dạng cũ.
Cố Tiêu nhìn thoáng qua,
"Nhị tẩu cho thêm chút đường vào đi, nếu không đánh tiếp được thì để nhị nha đại oa tới hỗ trợ, dùng thêm mấy cây đũa nữa."
Lý thị ai một tiếng, nàng ta không nỡ bỏ nhiều đường vào, bỏ thêm chút đường rồi tiếp tục đánh, cuối cùng cũng đánh ra bọt.
Cố Tiêu mượn căn phòng Thẩm Đại Lang hay dùng để làm mộc, vội vàng làm mấy cái khuôn đúc bánh táo đỏ, to bằng lòng bàn tay, cao hai tấc, dùng đinh gỗ đóng chắc lại.
Tổng cộng làm ra sáu cái, nhưng mà khuôn này làm có chút lớn, nếu muốn làm bánh đậu xanh thì phải làm lại cái nhỏ hơn.
Cố Tiêu xoa eo, cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, hai ngày nay eo cô rất đau, cô ôm khuôn đúc đi ra ngoài, lòng trắng trứng đã đánh thành bông rồi.
Lý thị lại bỏ thêm một ít đường, Cố Tiêu nói phải bỏ ba lần, tay đau thì đưa cho đại oa, đại oa là nam hài tử, sức lực lớn, đánh rất nhanh, rất nhanh đã có bọt rồi.
Một thau màu trắng, dưới ánh mặt trời trông rất đẹp mắt, Cố Tiêu nhìn nhìn, sau đó đi phòng bếp bẻ một khối đường đỏ đem nghiền thành bột mịn, rồi trộn với bột mì và táo đỏ đã băm nát, lòng đỏ trứng và mỡ heo thì trộn lại với nhau.
Sau khi đánh lòng trắng trứng xong, Cố Tiêu cẩn thận đổ bột mì vào, rồi trộn đều theo một chiều, sau đó mới đổ vào khuôn đúc.
Đặt khuôn lên trên nồi hấp, để lửa lớn, củi cháy nổ lách tách, giờ chỉ cần đợi hấp chín là được.
Trần thị trong lòng than một câu thật không dễ dàng mà, tốn nhiều công sức như vậy chỉ vì ăn một miếng bánh táo.
Lý thị thỉnh thoảng nhìn vào nhà bếp,
"Ai, tẩu hình như đã ngửi thấy vị ngọt rồi."
Cố Tiêu nói:
"Còn phải hấp thêm một lát nữa, tẩu tử, trước tiên băm nhân thịt đi, buổi tối làm bánh nhân thịt ăn."
Bánh nhân thịt và bánh nhồi thịt không giống nhau, thứ nhất bánh nhân thịt là hình tròn, thứ hai là bên trong thịt nhiều hơn.
Có bánh táo đỏ, lại có bánh nhân thịt ăn, phong phú giống như ăn tết vậy.
Một miếng thịt lớn được đặt trên thớt, Trần thị có chút không nỡ, phải biết rằng trước kia một miếng thịt lớn như vậy, mỗi bữa chỉ ăn một ít, có thể ăn được rất lâu.
"Tiểu Tiểu, nếu không thì nấu ít thôi, còn lại thì chờ Tam Lang trở về rồi ăn."
Cố Tiêu lập tức nói: Không được!
Cô mua nhiều thêm một cân chính là để có thể ăn tận hứng, làm sao có thể chỉ nấu một ít chứ.
Trần thị và Lý thị đều kinh ngạc nhìn sang Cố Tiêu, cô chợt nhớ ra mình là người chuyện gì cũng luôn đặt Thẩm Hi Hòa lên hàng đầu.
"Cái đó…… Bây giờ trời bên ngoài không phải rất nóng sao, hôm qua mua thịt về đã để qua một ngày rồi, lại để thêm nữa sẽ bị hỏng mất, tướng công đọc sách vất vả, nếu ăn vào đau bụng sẽ không tốt. Còn không bằng để lại cho tướng công hai cái, trưa ngày mai đem đi thư viện."
Trần thị Lý thị nghĩ lại cũng đúng,
"Vẫn là Tiểu Tiểu suy xét chu toàn."
Chu toàn với không chu toàn gì chứ……
Cố Tiêu nói:
"Rau hẹ bỏ ít một chút, thịt không thể xắt nhỏ như vậy được, phải xắt miếng lớn hơn…… cho nhiều mỡ heo vào…… như vậy ăn mới ngon, tướng công mới thích ăn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!