Chương 30: (Vô Đề)

"Chúng ta bây giờ đang ở bên ngoài, không thể gọi tiểu thẩm là tiểu thẩm, bởi vì tiểu thúc còn chưa thi đậu công danh, cưới vợ quá sớm sẽ không tốt."

Thẩm Đại Oa tự cho rằng mình là một người cháu trai tốt, chuyện này Cố Tiêu đã quên từ lâu mà hắn vẫn còn nhớ rõ.

"Chuyện có cưới vợ hay không thì có quan hệ gì với thi đậu công danh chứ……" Thẩm nhị oa gãi đầu, Trần thị và hắn có nghi vấn giống nhau, Đúng vậy.

Thẩm Đại Oa làm sao biết được là thế nào, lời là do Cố Tiêu nói, hắn nghe theo là được,

"Quản nhiều như vậy làm gì, lỡ như thật sự có ảnh hưởng, chắc chắn nãi nãi sẽ không tha cho chúng ta đâu."

Trần thị gật đầu đáp ứng,

"Biết rồi, đợi lát nữa bận xong, đại oa con đi giúp nhị thúc bọn họ đi…… Người một nhà vẫn nên giúp đỡ lẫn nhau."

Rất nhanh học sinh đã tan học, tốp năm tốp ba người từ trong thư viện đi ra ngoài.

Trần thị nhìn đại oa, khẩn trương mà lau tay,

"Nhiều người như vậy sao……"

Thẩm Đại Oa học theo bộ dáng hét to của Cố Tiêu, nhưng lại không có ai đi qua bên này.

Nghĩ lại cũng đúng, nơi này cũng không phải ở đầu hẻm, học sinh đều có người nhà tới đưa cơm cho, vốn dĩ gia cảnh cũng không giàu có gì, làm sao có thể tiêu tiền để mua bánh cuốn ăn chứ.

Những người có một ít tiền tiêu vặt, thì đều sẽ đi tiệm ăn ăn, chẳng trách đồ ăn trước cửa thư viện đều không bán được.

Trong lòng Trần thị rất lo lắng, cùng hét to với đại oa ,

"Bánh cuốn vừa mới ra lò đây, vừa ngon vừa rẻ……"

Quầy bánh nướng bên cạnh đã bán được hai cái rồi, còn quầy bánh cuốn vẫn chưa có người tới mở hàng.

Một lúc sau, Thẩm Hi Hòa từ trong thư viện đi ra.

Thẩm Hi Hòa vội vàng chạy ra, nhìn khắp quầy bánh một lượt, đến khi không nhìn thấy Cố Tiêu mới thu hồi tầm mắt,

"Đại tẩu, mọi người đã đến rồi, đệ tới hỗ trợ."

Thẩm Đại Oa:

"Không cần hỗ trợ đâu, không bận chút nào a."

Thẩm Hi Hòa nói:

"Tiểu Tiểu muội ấy không tới sao?"

Thẩm nhị oa xoa mũi,

"Tiểu… cô không có tới, ở nhà bồi nãi nãi."

Thẩm Hi Hòa đột nhiên nhìn về phía Thẩm Đại Oa, đại oa nói:

"Đúng vậy, tiểu cô phải bồi nãi nãi đấy, nên không có tới."

Thẩm Hi Hòa hô hấp ngưng trệ, hắn nói:

"Ta biết rồi. Vạn sự khởi đầu nan, nếu bán được cái đầu tiên, những cái sau cũng sẽ dễ bán ra thôi."

Trần thị hiểu rõ đạo lý này, có Thẩm Hi Hòa ở đây, nàng ta cũng không nóng nảy như vừa rồi nữa,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!