Theo lý mà nói hiện tại tiền kiếm được đều nộp vào quỹ chung, nhưng sau này thì sao, sẽ đến lúc phải phân nhà, học được một thân bản lĩnh mới là của mình.
Trần thị:
"Nương, không thì con cũng đi hỗ trợ đi."
"Con đi thì việc trong nhà ai làm, còn muốn để cho ta một lão thái bà làm hay sao?" Chu thị mắng hai câu.
Trần thị ngượng ngùng cười,
"Con không phải là sốt ruột sao, Nhị Lang cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên san sẻ gánh nặng cho gia đình."
Chu thị còn muốn mắng tiếp, Cố Tiêu nói:
"Nương, đại tẩu cũng là vì cái nhà này, con thấy bây giờ đang buôn bán tốt, không chừng ngày nào đó sẽ lo liệu không hết, đến lúc đó nhất định sẽ nhờ đại tẩu tới hỗ trợ."
Chu thị hừ một tiếng, bà còn không biết trong lòng Trần thị đang tính toán gì sao, toàn tâm toàn ý vì cái nhà này chỉ có một người là Tiểu Tiểu mà thôi.
Trần thị ai một tiếng, cảm kích mà nhìn Cố Tiêu,
"Ta là trưởng tức, mọi việc phải suy nghĩ cho nhà trước, phụng dưỡng cha mẹ chồng, không dám chậm trễ."
Chu thị vừa muốn mắng, đã thấy Cố Tiêu thò qua nhỏ giọng nói,
"Nương, về sau buôn bán tốt, có lẽ còn phải đến trước cửa thư viện bán, nhiều học sinh như vậy, ai mà không muốn ăn miếng đồ ăn nóng hổi chứ, có lẽ còn phải nhờ đến đại tẩu đó."
Chu thị không được tự nhiên mà xê dịch mông,
"Ừ, được rồi, tiền này bây giờ ta sẽ không cầm, cần mua gì thì mua, tây phòng có giấy bút, ghi sổ sách lại, đại oa đến đây."
Đại oa nhị oa cũng đọc qua ba năm sách, viết chữ không có vấn đề.
Cố Tiêu nghĩ nghĩ, cô cũng nên ghi sổ sách lại.
Cô về phòng viết một tờ giấy nhỏ, bán thân năm lượng bạc, ba năm ăn ở hai lượng, bây giờ có một lượng một văn tiền, còn cần thêm sáu lượng nữa.
Sau khi ghi chú xong, cô thổi thổi sau đó để xuống dưới tràng kỷ.
Tây phòng sẽ không có người khác tiến vào, Thẩm Hi Hòa càng không đi lục lọi cái tràng kỷ này, nên Cố Tiêu rất yên tâm, Thẩm Nhị Lang đi ra ngoài mua dầu và thịt heo, Cố Tiêu liền ở trong phòng mài cán quạt.
Đã gần tháng năm, triều đình muốn tu sửa kênh mương, trời mưa nhiều…… Cố Tiêu muốn bán ô.
Quạt không bán được giá cao, ô thì có thể bán cho tiểu thư khuê các, có lẽ có thể bán được nhiều bạc hơn.
Tre chặt về vẫn chưa phơi khô, Cố Tiêu đã mài mấy cây cán quạt, sau đó đi ra ngoài dạy Lý thị làm thịt kho trứng kho.
Thẩm Nhị Lang mua hai cân thịt hai cân mỡ lá về, lần đầu thấy nhiều thịt như vậy, Lý thị không biết nên xuống tay thế nào.
Trong nhà có những thứ gia vị như đường hành gừng tỏi, muốn nhiều hơn cũng không có, Cố Tiêu chỉ có thể căng da đầu làm, cô nhất nhất chỉ dạy, Lý thị ở một bên cẩn thận nghe.
Cố Tiêu nói:
"Sau khi làm xong thì bỏ vào trong nước canh kho, muốn bỏ thịt thì thêm một văn tiền, cho hai miếng thịt, thêm trứng gà cũng phải thêm một văn."
Thịt đã kho xong là không thể ăn, nhưng mà Cố Tiêu vẫn lén cho Chu thị nếm thử một miếng.
Chu thị lôi kéo tay Cố Tiêu nói:
"Tiểu Tiểu, nếu con nhớ Tam Lang, thì đi thăm nó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!