Ban đầu Quân Văn tưởng Phượng Khê nói đùa, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nàng, hắn lại không dám chắc.
"Tiểu sư muội, muội, muội đang nói đùa đúng không?"
Phượng Khê lườm hắn:
"Chuyện liên quan tới vinh dự của tông môn, há có thể là trò đùa? Đi thôi, chúng ta xuất phát nào!"
Quân Văn hoàn toàn đơ người.
Hắn nghĩ mãi mà vẫn không hiểu rốt cuộc Phượng Khê lấy tự tin ở đâu ra?
Nhìn dáng đi không coi ai ra gì của nàng, người không biết còn tưởng nàng có tu vi Hóa Thần ấy chứ!
Đi được một lát, Quân Văn phát hiện manh mối:
"Tiểu sư muội, đừng bảo muội muốn tới Thận Viên đấy nhé?"
Phượng Khê gật đầu: Vâng.
Quân Văn: …
Thận Viên là nơi đặc biệt nhất trong bí cảnh Thiên Ngân. Trong đó có rất nhiều linh thực, hơn nữa còn không có yêu thú bảo hộ.
Nhưng đúng như tên gọi của nó, Thận Viên lấy ý từ cảnh biển mênh m.ô.n. g vô định, mơ mơ hồ hồ, khó phân thật giả.
Tuy rất nhiều người đi ngang qua Thận Viên, nhưng chẳng ai có thể tiến vào cả.
Dần dà, mọi người cũng dẫn lãng quên Thận Viên.
Quân Văn không thể kiềm chế nổi nữa:
"Tiểu sư muội, Thận Viên chỉ là một thứ hư vô mờ ảo, thay vì lãng phí thời gian với nó, chi bằng muội tìm kiếm vài con yêu thú mà luyện tập đi thôi."
Phượng Khê khẽ chớp mắt:
"Ngũ sư huynh, nếu muốn chuyển bại thành thắng thì Thận Viên là cơ hội duy nhất của chúng ta. Nếu không thử thì sẽ tiếc lắm. Với lại bây giờ chúng ta cũng rảnh mà, đi xem một cái cũng đâu mất gì."
Quân Văn không có cách với nàng, chỉ đành đồng ý.
Thận Viên rất dễ tìm, bởi giữa không trung có một hình chiếu trôi nổi.
Nửa canh giờ sau, hai người đã tới trước cửa Thận Viên.
Bên trong xanh um tươi tốt, mọc đầy các loại linh thực. Do từ trước tới nay chẳng ai tới hái nên những loại linh thực đó đều đã cao tuổi.
Đôi mắt Phượng Khê sáng lên, nếu có thể hái hết đống linh thực này thì hạng nhất của cuộc rèn luyện chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là đống linh thực này rất có giá trị.
Nhìn dáng vẻ tham tiền của nàng, Quân Văn không nhịn được mà dội cho nàng một gáo nước lạnh: "Tiểu sư muội, những thứ này đều là hoa trong gương, trăng trong nước, chỉ xem qua cho đỡ nghiện rồi thôi. Những đợt rèn luyện trước cũng có rất nhiều người dùng đủ mọi cách, nhưng vẫn chẳng thể vào được.
Thậm chí còn có người suy đoán Thận Viên là một ảo trận ấp cao. Do quá cao cấp, nên chúng ta mới không thể bước vào đấy.Phượng Khê hỏi:Họ dùng cách gì?Dùng đủ loại bùa chú, dùng linh lực để tấn công, dùng thuật độn thổ, dùng các loại linh khí phá trận,… Gần như đã sử dụng mọi cách.
"Nghe xong, Phượng Khê khẽ gật đầu. Sau đó, nàng khẽ gõ hai cái lên"vách tườngcủa Thận Viên:Này, có ai không? Mở cửa!Quân Văn:…
"Hình như não muội bị úng nước rồi. Quả nhiên, Thận Viên chẳng hề phản ứng. Phượng Khê nhìn Quân Văn:"Xem ra nó không hiếu khách cho lắm nhỉ?Quân Văn:… Tiểu sư muội, có phải muội bị sốt hỏng đầu rồi không?
"Phượng Khê trợn trắng mắt, nàng cầm túi nước lên, ngửa đầu uống hai ngụm, rồi hét lên với Thận Viên:"Này! Ngươi kéo ta vào đây chắc chắn có mục đích, đừng che che giấu giấu nữa, mau mở cửa cho ta vào!
"Thận Viên vẫn im lặng như cũ. Gương mặt Phượng Khê trầm xuống:"Đừng có quá đáng, được đằng chân lân đằng đầu nhé. Ta không muốn vào, ngươi nhất quyết kéo ta vào, chẳng lẽ còn định để ta về tay không chắc?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!