Chương 27: (Vô Đề)

Bách Lý Mộ Trần: …

Gì mà đây là lời đệ nghị của ông ta?

Đúng là ông ta có đề nghị tổ chức lễ nhận đồ đệ, nhưng ông ta không đề nghị tổ chức ngay lập tức!

Tiêu Bách Đạo suy nghĩ một lát, rồi khẽ thở dài:

"Cũng được, vậy thì tổ chức đi!"

Dứt lời, ông bước lên chỗ cao, ôm quyền nói với mọi người:

"Các vị, gần đây Tiêu Bách Đạo ta có nhận một đệ tử, tên là Phượng Khê."

"Ta vốn định đợi thêm một thời gian nữa sẽ tổ chức lễ nhận đồ đệ ở Huyền Thiên Tông, nhưng chưởng môn Bách Lý của Hỗn Nguyên Tông cứ nhiệt tình thúc giục ta tổ chức ngay lập tức, ta cũng không tiện phụ lòng ý tốt của ông ta, chỉ đành tổ chức một buổi lễ nhận đồ đệ ngay tại đây!"

"Chúng ta sẽ chuẩn bị ngay, một canh giờ sau, buổi lễ sẽ chính thức bắt đầu!"

Bách Lý Mộ Trần: …

Gì mà ta nhiệt tình thúc giục?

Tiêu Bách Đạo, ngươi đang nói tiếng người đấy ư?

Sư đồ hai người kẻ xướng người họa để hố ta đúng không?

---

Phớt lờ sự bực bội của Bách Lý Mộ Trần, người của Huyền Thiên Tông bắt đầu bận rộn chuẩn bị cho buổi lễ.

Trừ số ít người đã hay tin từ trước, những người còn lại của Huyền Thiên Tông cũng chỉ vừa biết chuyện, nên có hơi luống cuống tay chân.

Cũng vì thế mà mọi người hoàn toàn không nghi ngờ lời nói của Tiêu Bách Đạo. Họ đều cảm thấy ông bị Bách Lý Mộ Trần ép tới không còn cách nào, nên mới bất đắc dĩ phải quyết định tổ chức lễ nhận đồ đệ một cách đột xuất thế này!

Người của Huyền Thiên Tông dọn dẹp một khoảng đất trống, dựng sân khấu, treo băng rôn.

Sau đó, họ phân chia khu vực cho từng nhóm khách mời, đồng thời kê một chiếc bàn để nhận… tiền mừng và quà tặng!

Tuy ngày thường Tiêu Bách Đạo khá keo kiệt, nhưng trong những trường hợp cần có qua có lại, ông vẫn làm đủ lễ nghĩa, thế nên mọi người không tiện khiến ông mất mặt, đều sôi nổi đưa tặng quà và tiền mừng.

Có vài người nhỏ giọng oán trách:

"Vốn có thể tới Huyền Thiên Tông ăn tiệc, giờ thì hay rồi, tới một chén nước cũng chẳng có mà uống. Đều tại Bách Lý chưởng môn lắm lời!"

"Đúng vậy! Tiêu Bách Đạo là người sĩ diện, giờ lại bị ông ta ép tới mức phải làm thế này, đủ để thấy Bách Lý chưởng môn quá đáng tới mức nào."

"May mà trước đó Phượng Khê đã tặng cho chúng ta tiếng rống của Kim Mao Toan Nghê, nếu không thì chúng ta lỗ to rồi!"

...

Bách Lý Mộ Trần có tu vi cao thâm, dẫu những người kia đã cố ý hạ giọng, nhưng ông ta vẫn có thể nghe rõ từng câu từng chữ.

Càng nghe, ông ta lại càng tức tới hộc m.á.u.

Ngay lúc lửa giận bừng bừng, Lộ Tu Hàm

- nhị đồ đệ yêu quý của ông ta mò tới.

"Sư phụ, nha đầu thối Phượng Khê kia quá đáng lắm rồi. Hay là ngài nghĩ cách để nàng ta tiến vào bí cảnh Thiên Ngân, đệ tử sẽ xử lý nàng ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!