Chương 21: (Vô Đề)

Dứt lời, nàng bảo Quân Văn canh chừng, còn mình thì lấy tấm lệnh bài mà Huyết Thiên Tuyệt đưa cho.

"Đại nhân, thuộc hạ tội đáng muôn c.h.ế.t! Để tránh bị Nhân tộc phát hiện sơ hở, ban nãy thuộc hạ đã cả gan tự ý tấn công đại nhân. Thuộc hạ vô cùng tin tưởng ngài, biết chắc ngài có thể thoát thân, nên mới dám diễn như vậy. Đây chính là khổ nhục kế trong truyền thuyết…"

Một giây sau, trong lệnh bài vang lên tiếng nghiến răng nghiến lợi của Huyết Thiên Tuyệt:

"Nha đầu c.h.ế. t tiệt kia, ngươi tưởng bổn tọa là kẻ ngốc à? Ngươi dám lừa bổn tọa, ngươi chờ đó, bổn tọa nhất định sẽ luyện ngươi thành con rối, để ngươi muốn c.h.ế. t không được, muốn sống không xong."

Phượng Khê thở dài:

"Đại nhân, ta biết đại nhân bất mãn với ta, dù ta có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng ích gì. Nhưng lòng trung thành của ta đối với ngài có trời đất chứng giám, ngài đừng quên ta đã thề độc trước mặt ngài."

"Hơn nửa tháng nữa, bí cảnh Thiên Ngân sẽ mở ra, tới lúc đó, ta nhất định sẽ nghĩ cách khiến bốn tông môn lớn nảy sinh mâu thuẫn, coi như là món quà tạ tội với ngài."

Một lát sau, trong lệnh bài vang lên giọng nói âm trầm của Huyết Thiên Tuyệt:

"Được, bổn tọa cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hi vọng ngươi sẽ không khiến bổn tọa thất vọng."

Do Phượng Khê và Huyết Thiên Tuyệt giao tiếp bằng thần thức, nên Quân Văn không biết hai người đã nói gì. Nhìn thấy Phượng Khê cười tủm tỉm cất tấm lệnh bài đi, hắn vội truy hỏi:

"Tiểu sư muội, ông ta nói sao?"

Phượng Khê mỉm cười đáp:

"Còn nói sao nữa, đương nhiên là tha thứ cho muội rồi. Cũng phải thôi, ai bảo trên đời hiếm có người ưu tú như muội cơ chứ."

Quân Văn:

"… Muội có thể nói tiếng người không?"

Lúc này, Phượng Khê mới kể rõ đầu đuôi cuộc đối thoại.

Quân Văn:

"… Này, có phải muội diễn hơi sâu không thế? Đừng bảo muội thật sự định khơi mào mâu thuẫn của bốn tông môn đấy nhé?"

Phượng Khê lườm hắn:

"Ngũ sư huynh, huynh có thể động não chút được không? Không phải bốn tông môn lớn vẫn luôn đấu đá nhau ư, còn cần muội khơi mào à? Hơn nữa, Thẩm Chỉ Lan hận muội như vậy, tới lúc đó, sợ rằng muội còn chưa kịp ra tay, nàng ta đã dâng d. ao nhỏ cho muội rồi ấy chứ."

Quân Văn: …

Trước kia, hắn cảm thấy đầu óc mình cực kỳ thông minh, nhưng từ khi gặp tiểu sư muội, hắn bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc đầu mình có óc không.

Sở dĩ Phượng Khê tiếp tục lá mặt lá trái với Huyết Thiên Tuyệt, không phải vì lợi ích của Nhân tộc như nàng nói. Nàng làm vậy chỉ để tự bảo vệ bản thân thôi.

Đúng là lòng nàng có mang thiên hạ thật, nhưng không nhiều.

Hiện tại, đến an toàn của bản thân mà nàng còn chẳng đảm bảo được, làm gì có thời gian rảnh để lo lắng cho tương lai của Nhân tộc?

Căn cứ theo lời Quân Văn nói, Huyết Thiên Tuyệt là trưởng lão hộ pháp của Huyết Ma tộc. Điều này chứng tỏ, lão ma đầu này chẳng những có thực lực, mà còn có thế lực.

Nếu nàng không cứu vãn quan hệ với Huyết Thiên Tuyệt, đoán chừng Huyết Ma tộc sẽ hạ lệnh truy sát nàng ấy chứ.

Bây giờ nàng yếu như gà, vẫn nên hạn chế gây thù chuốc oán thì hơn.

Chờ sau này lông cánh nàng cứng cáp... Khà khà khà!

Bên kia, Tiêu Bách Đạo đã sắp xếp người đào tầng thứ hai của mỏ quặng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!