Đây hẳn là một bức thư vô cùng khẩn cấp.
Người trạm dịch cầm trên tay, bề mặt hơi nhăn, lấm tấm một ít mồ hôi.
Lệnh Bạc Chu dường như nhìn thấu nội dung bức thư qua lớp giấy, nhưng hắn không vội mở ra ngay, ánh mắt âm u, nhẹ nhàng hít một hơi. Cuối cùng, hắn quyết định đọc, đầu ngón tay cạy nhẹ mép xi niêm phong.
Tiếng giấy lật qua lại.
Ánh mắt hắn lướt qua từng dòng chữ.
"Vương gia dự định khi nào…"
Hai chữ tiến vào chưa kịp thốt ra thì giọng hỏi han của sai dịch Bắc Trấn Phủ Ty đã đột ngột ngừng lại giữa bầu không khí căng thẳng.
Mạnh Hoan ngẩng đôi mắt sáng trong tròn trịa lên, ánh nhìn dừng lại trên gương mặt Lệnh Bạc Chu. Trong lòng cậu tĩnh lặng, là một loại linh cảm kỳ lạ khi biết rõ chuyện chẳng lành.
Khi nãy, trạm dịch nhắc đến hai chữ Liêu Đông, gương mặt đầy sương gió, mồ hôi thấm ướt vạt áo và mái tóc, khiến cảm giác bất an càng thêm mãnh liệt.
Chốc lát sau.
Lệnh Bạc Chu siết chặt bức thư trong tay, vò thành một cục. Hắn vốn là người ít để lộ vui buồn, nhưng chỉ một động tác nhỏ này cũng đủ để tất cả mọi người hiểu rằng tâm trạng hắn đang cực kỳ tồi tệ, đầu ai nấy đều cúi gằm xuống sâu hơn.
Lệnh Bạc Chu cất tiếng, đôi mày dài đen nhánh nhướng lên, giọng nói gần như gằn lại:
"Mao Thành Xương đang làm gì!! Quân của Chu Lý Chân mới tạo phản được mấy ngày, vậy mà đã công phá được Trường Thành, giờ kỵ binh của chúng đang tiến xuống phía nam, sắp đánh đến tận cửa Liêu Đông Đô Ty rồi! Hắn ta đang làm gì chứ?!"
"Năm xưa tổ tiên ta thúc ngựa bắc chinh, tuần tra biên cương, hai lần dựng bia tại Nô Nhi Cán Đô Ty, thiên hạ bốn phương không ai không thần phục uy thế của Đại Tông!
Mới chỉ hai trăm năm trôi qua, Đại Tông đã đến mức đối mặt với một bộ tộc nhỏ bé gây loạn cũng không có cách nào đối phó, chỉ biết mặc kệ để chúng đánh phá, mặc cho chúng chà đạp đến tận Trường Thành sao?!"
Trường Thành là công trình phòng thủ quân sự nhằm ngăn chặn sự xâm nhập của kỵ binh địch, trong đó có vô số thành, trạm, đình, pháo đài liên kết với nhau, quan sát và hỗ trợ lẫn nhau. Đại Tông vẫn thường xuyên điều động vật tư, cử người tu sửa, lẽ ra phải là tuyến phòng thủ kiên cố nhất.
Vậy mà chưa đầy nửa tháng, đã bị công phá, quả thật là chuyện chưa từng nghe thấy!
Lệnh Bạc Chu giận dữ, những người xung quanh không ai dám lên tiếng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Có người đã nhận ra hiểm họa thực sự, cũng bị chấn động bởi nội dung bức thư, ngây người tại chỗ.
Đại Tông không phải chưa từng trải qua phản loạn, thổ ty làm phản, dân chúng nổi dậy, đôi lúc vẫn có. Quân xâm lược ngoại tộc cũng đôi khi xảy ra.
Nhưng lần này, bộ tộc Chu Lý Chân của Kiến Châu có mục đích vô cùng rõ ràng, đội quân tinh nhuệ mang theo khí thế càn quét như vũ bão, trực tiếp đánh thẳng đến Ký Châu.
Núi sắp đổ, gió đã nổi.
Lệnh Bạc Chu ném bức thư đã bị vò nát về phía trạm dịch:
"Trình lên Thông Chính Ty, sao chép ba bản, gửi đến hoàng thượng, nội các và binh bộ, để bọn họ tự nhìn xem Mao Thành Xương vô dụng đến mức nào!"
Trạm dịch nhận thư, lập tức giục ngựa rời đi.
Tiếng vó ngựa xa dần, bầu không khí lại trở nên tĩnh lặng. Lúc này, Mạnh Hoan mới nhận ra nhịp tim gấp gáp của chính mình.
Tay chân cậu bỗng dưng mềm nhũn.
Dù là hiện đại hay cổ đại, đây là lần đầu tiên Mạnh Hoan trải qua thời khắc chiến tranh. Dù không trực tiếp trên chiến trường, cậu vẫn có thể tưởng tượng ra cảnh hàng ngàn người lấy da ngựa bọc thây, m.á. u chảy khắp sa trường, dân chúng ly tán.
Cậu ở trong vương phủ, chỉ đối mặt với một mình Lệnh Bạc Chu đã đủ khiến cậu sợ hãi đến mức không dám thốt lời, huống hồ những kẻ l.i.ế. m m.á. u trên lưỡi đao ngoài kia. Còn những người dân tay không tấc sắt, khi đối mặt với tàn sát và cướp bóc, sẽ tuyệt vọng đến mức nào chứ?
Chỉ nghĩ đến thôi, lòng cậu đã se lại, cảm giác khó chịu dâng lên, đầu ngón tay khẽ bấu lấy tay áo Lệnh Bạc Chu.
Trong đầu Lệnh Bạc Chu bị cơn phẫn nộ xung kích, chỉ nhìn đám quan lại ăn hại kia cũng đủ làm hắn phát cáu. Sát ý trong lòng cuồn cuộn trào dâng đến đáng sợ, bề ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng trong đầu đã nghĩ đến đủ mọi cách để xử lý lũ phế vật kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!