Mạnh Hoan: ?
Hóa ra, trong lúc vô thức, cậu đã tiện tay vẽ ra một bức tranh nhạy cảm, mà nhân vật chính lại là khuôn mặt của Lệnh Bạc Chu và chính mình.
...
Mạnh Hoan vội vò nát bức tranh, nhanh chóng ném vào thùng rác.
Thật quá đáng sợ!
Chỉ cần nghĩ đến chuyện phải thân mật với Lệnh Bạc Chu, Mạnh Hoan cảm thấy mình có thể khóc ngay lập tức.
Ở cửa, có người bước vào, báo cáo:
Phu nhân.
Có chuyện gì vậy?
Vương gia cho mời.
Mạnh Hoan thắc mắc:
"Lệnh Bạc Chu đang tiếp khách mà, gọi ta làm gì?"
Người hầu đáp:
"Không rõ lắm, nghe nói là có thân thích của phu nhân đến thăm."
Thân thích?
Nguyên chủ quả thực có vài người thân, nhưng họ chỉ là bạn bè, đồng nghiệp của cha làm ở Lễ Khoa, ai lại có thể tay trong tay ngoài trực tiếp tới phủ Nhiếp Chính Vương thăm cậu?
Mạnh Hoan vẫn bối rối, bỏ bút lông xuống, rửa sạch tay, rồi đi theo người hầu đến phòng khách nơi Lệnh Bạc Chu đang tiếp khách.
Trong sảnh tiếp khách của vương phủ, Lệnh Bạc Chu ngồi trên chiếc ghế thái sư bằng gỗ lê hoa, cánh tay lười biếng đặt lên tay ghế.
Dù tuổi trẻ quyền cao chức trọng, phong thái của hắn không hề mang vẻ mỏng manh của thanh niên mà toát lên sự quý phái khó lòng tiếp cận.
Phu nhân đến rồi.
Phu quân. Mạnh Hoan chào đúng phép tắc.
Chào xong, cậu nhận ra bên cạnh Lệnh Bạc Chu còn có một người đàn ông trung niên.
Người này mặc áo lụa tơ tằm, râu dài thướt tha, ngũ quan đoan chính, tóc được búi gọn bằng chiếc mũ miện, trên môi là một nụ cười ôn hòa, tạo cảm giác cực kỳ dễ gần.
Chắc đây là người thân lợi hại kia rồi?
Mạnh Hoan ngẩn ra một lúc nhưng hoàn toàn không nhận ra người này là ai, chỉ có thể gật đầu cười cho qua.
Nụ cười này khiến vành mắt của lễ bộ Thị lang Lư Thích lập tức đỏ lên, vẻ mặt như có rất nhiều điều không nói nên lời:
Hoan... phu nhân.
Mạnh Hoan vẫn không nhớ nổi ông ta là ai, nhưng không muốn không khí trở nên khó xử nên cũng miễn cưỡng làm ra vẻ mặt buồn bã.
Lệnh Bạc Chu mở miệng:
"Lư thị lang vừa rồi đến hỏi thăm bệnh mắt của bổn vương, còn giới thiệu vài vị thuốc. Đúng lúc ông ấy nhắc đến việc từng là đồng khoa với phụ thân ngươi, giao tình vô cùng sâu sắc, từ nhỏ đã nhìn ngươi lớn lên. Nay ngươi vào vương phủ, Lư thị lang đặc biệt muốn gặp ngươi ôn lại chuyện cũ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!