Chương 48: Kim yến uyển nàng ta có tài đức gì

An Cửu?

Có lẽ thấy nàng không trả lời, Kim Yến Uyển đi đến ngoài cửa phòng An Cửu, giơ tay gõ nhẹ hai cái.

Giữa ba người cách một lớp ván cửa mỏng, tiếng đập cửa dường như vang trong lòng hai người.

"Kỳ quái, chẳng lẽ ta nằm mơ sao?" Tiếng nói thầm tinh tế xuyên qua khe cửa truyền đến.

Vành tai đột nhiên như có như không bị chạm vào một chút, hơi thở cực nóng phả vào mặt, cả người An Cửu không khống chế được mà run lên, một luồng điện chạy qua sống lưng, nửa người nàng mềm nhũn ra.

"Sao không nói lời nào?"

Giọng nam nhân trầm thấp nhỏ đến không thể phát hiện, nếu không phải dán bên tai nàng, cơ hồ không nghe thấy.

An Cửu hô hấp hơi gấp, không tiếng động cắn chặt răng.

Chàng......

Lời vừa ra khỏi miệng, vành tai đột nhiên bị một trận ấm áp bao vây, mềm mại trêu chọc lôi kéo, eo nàng nháy mắt sụp xuống, nếu không phải được hắn đỡ, cơ hồ muốn trượt xuống đất.

Cùng lúc đó, tiếng nam nhân khàn khàn không rõ truyền đến:

"Nói với nàng ta, nàng đang làm gì."

An Cửu quật cường cắn môi, không rên một tiếng.

Nam nhân vùi đầu vào hõm vai nàng cười thấp, giữa răng hơi dùng sức, quả nhiên nghe thấy tiếng thiếu nữ thở dốc ngắn ngủi.

Sau một lát lặng im, thiếu nữ cất giọng, cực lực duy trì ngữ điệu trấn định, vẫn không che giấu được run rẩy trong giọng nói, đáp lại:

"Yến Uyển, ta chỉ là đi tiểu đêm một chút, không có việc gì."

Cách ván cửa, Kim Yến Uyển trả lời có chút mơ hồ:

"Được, vậy cô nghỉ ngơi đi, nếu cần, cứ gọi ta."

Đã biết.

An Cửu nói xong, tiếng bước chân ngoài cửa liền chậm rãi rời đi, nghe động tĩnh thì là trở về phòng mình.

Thẳng đến khi bên ngoài lại lần nữa khôi phục yên tĩnh, lúc này An Cửu mới thở phào nhẹ nhõm, thân thể căng chặt cũng thả lỏng.

Trong nhà một mảnh yên tĩnh, An Cửu trầm mặc giơ tay, chậm rãi đẩy nam nhân đang chặn nàng.

Lực đạo trên tay nàng rất nhẹ, cơ bản không có sức lực gì, nam nhân lại phảng phất cảm giác được, thuận theo mà buông nàng ra.

Trong bóng đêm, hai người ai cũng không thấy rõ đối phương, chỉ có hai bóng đen đứng đối diện nhau.

"Đến phiên chàng trả lời ta, Phi Y, vì sao nửa đêm chàng tới đây?" Ngữ khí của An Cửu vô cùng bình tĩnh.

Dừng một chút, nàng lại bổ sung:

"Chàng không phải tới tìm ta, ta thấy, chàng là đến phòng Kim Yến Uyển."

Thiếu nữ ngày trước có chút không hài lòng liền phát giận, giờ khắc này, vậy mà dùng ngữ khí bình thản như vậy nói chuyện với hắn, Bùi Tịch trong nháy mắt dự cảm không ổn.

Hắn vốn dĩ vẫn chưa để đoạn nhạc đệm này ở trong lòng, mặc dù bị nàng thấy thì sao?

An Cửu yêu hắn như vậy, chỉ biết giúp hắn giấu giếm, sẽ không tố giác hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!