Chương 3: (Vô Đề)

Mắt ta vốn đã giống nàng, giờ lại bắt chước ánh mắt của nàng...

Lý Tinh Trạch sững sờ nhìn ta.

A Vu...

Ta dập đầu lia lịa:

"Xin Lý công tử thứ tội."

Lý Tinh Trạch lập tức nắm lấy tay ta, tay chúng ta chạm vào nhau.

"A Vu, nàng có lỗi gì đâu."

Ta giả vờ như không hiểu chuyện gì:

"Lý công tử, A Vu là ai?"

Nghe ta nói vậy, Lý Tinh Trạch hoàn hồn, nhưng vẫn nắm tay ta không chịu buông ra.

Hắn như đã hạ quyết tâm, nhìn Mạc Nam Tịch nói:

"Mạc huynh, ta có một chuyện muốn nhờ, ta muốn..."

Lại đây.

Mạc Nam Tịch lạnh lùng nhìn ta, mặt mày tối sầm.

"Ta và Tang cô nương..."

Lý Tinh Trạch muốn nói tiếp nhưng lại bị Mạc Nam Tịch cắt ngang.

"Ta bảo ngươi lại đây, ngươi không nghe lời chủ nhân sao?"

Ta rút tay ra khỏi tay Lý Tinh Trạch, nhỏ giọng nói:

"Cảm ơn ý tốt của Lý công tử."

Ta quay lại bên cạnh Mạc Nam Tịch.

Ánh mắt Mạc Nam Tịch lạnh như băng, nhìn ta như nhìn vật chết, khiến ta lạnh sống lưng.

Cút xuống.

Ta ngơ ngác: A?

Cút xuống! Lần này giọng điệu của Mạc Nam Tịch càng lạnh hơn.

Sao chuyện lại không giống như ta nghĩ, không phải nên là

"người đâu, kéo xuống", sau đó ta bị xử tử, kết thúc cuộc đời pháo hôi ba câu thoại của mình sao?

Người xử tử ta, ta cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi.

Chỉ cần Mạc Nam Tịch ra lệnh, ta sẽ bị lôi xuống, bị đánh chết.

Nhưng bây giờ, diễn biến không theo cốt truyện, ta biết phải làm sao đây?

Thấy ta không nhúc nhích, Mạc Nam Tịch lập tức đứng dậy, kéo ta ra khỏi hậu hoa viên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!