Từ phía sau lưng vươn tới một cánh tay lấy đi điện thoại của Vu Chu.
Hai người còn đang thì thầm nói chuyện với nhau cảm thấy da đầu tê rần, có một áp lực nặng nề theo hướng hai người quét đến.
Hai người giống như bị kẹt đĩa, đồng điệu quay đầu về phía người đang đến.
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi ca rô vuông, quần tây thêm thắt lưng da, tay cầm điện thoại di động đứng bên cạnh hai người.
...
...
Khi ánh mắt hai bên giao nhau, không khí xung quanh dường như đóng băng, yên tĩnh đến đáng sợ.
Ánh mắt của các bạn học đều đổ dồn về hướng hai người.
Phụt... Có người không nhịn được cười ra tiếng khi nhìn thấy cảnh tượng lúng túng của họ.
Giây tiếp theo,
Thẩm Tùng đột nhiên đứng dậy nói:
"Thưa thầy, em báo cáo bạn Vu Chu đi học sử dụng điện thoại di động ạ."
Vu Chu: Cái đồ chó!
Phan lão sư cuộn tròn cuốn vở, đuổi theo Thẩm Tùng, nghiến răng nói:
"Này thì báo cáo, này thì báo cáo, này thì báo cáo!"
Thẩm Tùng bị đánh chạy trốn khắp nơi, vội vàng nhận sai:
"Thầy ơi, lần này em sai rồi, sẽ không có lần sau!"
Thu thập xong Thẩm Tùng, Phan lão sư xoay người sang chỗ Vu Chu lần nữa.
Vu Chu bị ánh mắt của thầy nhìn đến nhẹ nhàng run nhẹ một chút, tức khắc mồ hôi tuôn như mưa, nhanh chóng nhận lỗi:
"Thầy ơi, sẽ không có lần sau!"
Phan lão sư nắm điện thoại di động trong tay không biết chạm đến phím nào. Nguyên bản màn hình đen sáng lên, một bức ảnh Omega xinh đẹp đang học tập hiện lên trước mắt thầy.
Tay cầm điện thoại của Phan lão sư cứng đờ, ngay sau đó cả giận nói:
"Hay lắm Vu Chu, đi học không nghe giảng bài, trái lại còn yêu sớm!"
Trái tim Vu Chu đập thình thịch, thanh âm cao hơn:
"Thầy ơi, cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể nói bậy ạ!"
Bộ dáng hoảng loạn như sợ có quan hệ gì cùng với người trong ảnh chụp. Sau khi nói xong còn chột dạ liếc nhìn Cố Hành Chu đang ngồi phía sau.
Chỉ thấy người phía sau nhìn vào tấm hình trên điện thoại híp đôi mắt lại...
Nói, nói, nói. Phan lão sư hận không thể rèn sắt thành thép đánh cho Vu Chu vài cái nói:
"Tôi còn không biết các em nghĩ gì à!"
"Tôi nói em nhanh chóng đem tình yêu vừa mới chớm này dừng lại đi, bằng không đừng đổ lỗi cho thầy cô khi về sau đi cào đất làm vườn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!