Khi vừa bước tới lầu hai nhìn Tạ Ninh ngồi đối diện Tô Á Phỉ, Cố Hành Chu nhíu mày. Anh đã bảo Tạ Ninh giữa trưa đến thư viện nghe giảng là vì muốn có không gian riêng.
Không ngờ trời không toại lòng người.
Nhưng làm anh ngoài ý muốn là Tạ Ninh cư nhiên chủ động kéo ghế bên cạnh cho anh ngồi.
Chỉ thấy bàn tay với khớp xương rõ ràng kéo ghế bên cạnh, ánh mắt thẳng tắp nhìn Cố Hành Chu.
Cái miệng nhỏ hơi hé, một đôi mắt hạnh tròn xoe giống như cố định ở trên dáng người to lớn của Cố Hành chu.
Cố Hành Chu liếc mắt một cái, hơi nhướng mày.
Khó có được Omega chủ động với anh.
"Cố Hành Chu, bên này ánh sáng tốt hơn, tới đây ngồi đi." Tô Á Phỉ mở miệng.
Mày Tạ Ninh nhảy dựng, cũng vội nói: Tớ cũng tốt.
Cố Hành Chu với đôi mắt đào hoa hơi khép lại, Có gì tốt?
Tạ Ninh nghe xong sửng sốt.
Đây là không muốn.
Theo sau đó nhìn Tô Á Phỉ, người ngồi đối diện, đối phương cũng vừa lúc vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
Tạ Ninh hơi cuộn ngón tay.
Cố Hành Chu vẫn luôn chờ Tạ Ninh trả lời.
Ngay sau đó.
Chỉ thấy miệng nhỏ của Omega khép lại, không thèm nhìn anh, đem ghế bên cạnh kéo trở về.
Cố Hành Chu: ...
Trong lòng chỉ muốn chọc cậu, không ngờ đối phương còn coi là thật.
"Cố Hành Chu kéo ghế dựa bên người Tạ Ninh ngồi xuống,"Sao lại không cao hứng?
"Tạ Ninh không nhìn anh,"Tớ không có không cao hứng.
"Nói thật nghe được câu nói"có gì tốt
"kia của Cố Hành Chu thì trong lòng có chút hụt hẫng, gần đây mỗi lần gặp Cố Hành Chu, Tạ Ninh đều có cảm giác kỳ quái. Thấy người ngồi bên cạnh, cũng không thèm nhìn, chỉ nói:"Nhanh giảng bài đi."
Cố Hành Chu nhìn khuôn mặt khó chịu nhăn nhó của Tạ Ninh, trong lòng sung sướng. Đột nhiên nhìn Tô Á Phỉ thấy thuận mắt hơn không ít, không nghĩ là cậu không muốn anh ngồi bên cạnh người khác.
Cố Hành Chu lấy bài tập vật lý của Tạ Ninh để trên bàn, định bắt đầu giảng đề thì Tô Á Phỉ dọn ghế lại đây.
"Cùng xem đi, tớ cũng vừa lúc tới đây học."
Tô Á Phỉ ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Cố Hành Chu nhưng lời nói hiển nhiên là nói cho Tạ Ninh nghe.
Lần này Tạ Ninh không mở miệng nói nữa.
Vừa rồi kêu đối phương ngồi bên cạnh, đối phương còn hỏi tại sao. Lần này thậm chí đem kìm cạy miệng nhổ sạch răng cậu cũng không hỏi nhiều hơn một câu.
Cố Hành Chu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!