Đôi mắt của Alpha cực kỳ hung ác, giống như ác lang, khuôn mặt có chút quen thuộc, khiến cho trong lòng hắn theo bản năng run lên.
Giống như từng gặp qua Alpha trước mắt.
Vương Lâm Diệp bị nhìn đến chân có chút nhũn ra, nói lắp:
"Ai... ai nhìn các người."
Khuôn mặt nhỏ của Tạ Ninh đang dựa vào chiếc cổ thon dài của Cố Hành Chu, vừa nghe được lời nói vừa rồi của Cố Hành Chu thì chiếc đầu xù nhúc nhích, muốn ngẩng đầu nhìn anh.
Nhưng vì Cố Hành Chu ôm cậu rất chặt, lực đạo bên hông cứng như sắt, chân cậu treo trên không, trọng lực đều đè lên người Cố Hành Chu, không có biện pháp nhúc nhích.
Vương Lâm Diệp lui về phía sau, điện thoại cũng không tắt, xoay người định rời đi.
"Chúng ta có phải đã gặp qua đâu đó?"
Âm thanh lạnh băng từ phía sau truyền đến, Vương Lâm Diệp có thể cảm nhận rõ ràng đối phương là Alpha cấp cao, nhưng hắn cũng không nhớ rõ mình gần đây có đắc tội với nhân vật nào như thế.
"Không, chắc cậu nhớ lầm rồi."
Nói rồi xoay người định rời đi thật nhanh.
"Tôi có nói để cậu đi?"
Vương Lâm Diệp dừng lại, pheromone khủng bố có chút quen thuộc dần dần cuốn quanh thân hắn.
Tạ Ninh giống như con cá mặn nằm trên người Cố Hành Chu, chóp mũi đột nhiên quanh quẩn hơi lạnh thấu xương, Tạ Ninh không đoán được đó là hương vị gì, nhưng không khó ngửi, hình như là từ trên người Cố Hành Chu truyền tới.
Cái đầu xù xù của Tạ Ninh ở trên vai Cố Hành Chu lộn xộn, dùng chiếc mũi nhỏ ngửi ngửi.
Cố Hành Chu bị sự lộn xộn của Tạ Ninh ngứa ngáy, vỗ vỗ eo nhỏ của đối phương nói.
Ngoan, đừng nháo!
Thân hình Tạ Ninh cứng đờ, lập tức bất động.
Vương Lâm Diệp đứng tại chỗ không dám đi, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị nhồi một nồi cơm chó.
Vương Lâm Diệp căng da đầu nói:
"Anh... người anh em, hai chúng ta không thù không oán, có gì nói chuyện tử tế, cậu phóng pheromone đàn áp người khác là không đúng."
"Ai cùng cậu làm anh em?"
Cố Hành chu tiến lên, đặt Tạ Ninh xuống.
Cúi đầu nhẹ giọng hỏi:
"Bảo bối, lần trước có phải tên này đoạt tiền của em không?"
Cự ly của hai người cực gần, hơi thở nóng bỏng của đối phương ở trên vành tai, trong lúc nhất thời Tạ Ninh chỉ thấy lỗ tai tê dại.
Cậu ngẩng đầu nhìn Cố Hành Chu, dường như có thể hiểu ý tứ trong mắt đối phương.
Vương Lâm Diệp nhìn Omega trước mặt, càng nhìn càng thấy quen mắt. Ngay sau đó, đồng tử co chặt, đây không phải là Omega mà hắn cùng một ít lưu manh trong trường chặn đường ở Dư Hải cao trung sao?
Trong lúc nhất thời ấn tượng của hắn đối Cố Hành Chu cũng dần rõ ràng, lần trước sau khi bị đánh thì nằm ở nhà vài ngày.
Ngay sau đó chỉ thấy Omega bên cạnh ôm lấy cánh tay to lớn của Alpha,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!