Hai người vừa chạy, tầm nhìn bị che khuất cũng biến mất.
Vừa nhìn lên thì liền thấy Cố Hành Chu đứng cách đó không xa biểu tình vi diệu nhìn mình.
Tạ Ninh nhìn thấy vội ôm túi thuốc tiến lên, ánh mắt giống như lần đầu tiên anh gặp cậu ở toilet. Đôi mắt toả sáng như thế hamster nhìn thấy hạt dưa, giống như sợ anh chạy mất.
Tạ Ninh đứng trước mặt Cố Hành Chu, duỗi tay đem túi thuốc đưa đến, chân thành nói:
"Cái này cho cậu. Về nhà nhớ thoa thuốc."
Omega thanh tú trắng trẻo duỗi tay nhỏ đem túi nhét vào tay anh. Cảm xúc mềm mại nhưng lòng bàn tay lại không mềm mại như anh tưởng, tựa hồ có vết chai mỏng, hơi thô ráp.
Cố Hành Chu không nhận mà rũ mắt nhìn Tạ Ninh.
Theo lý mà nói thì Tạ Ninh dọn xong bàn ghế thì giờ này đã sớm ở nhà. Lúc này lại xuất hiện ở cổng trường, còn ôm túi thuốc, hiển nhiên là đang đợi anh.
Không biết thế nào, có một tia cảm xúc dâng lên trong lòng, cảm xúc khó chịu lúc đầu đã tan biến không ít.
Cậu không muốn sao?
Nhìn thấy người ta không nhận, Tạ Ninh hỏi:
"Cậu là muốn cảm tạ tôi?"
Tạ Ninh gật đầu nói:
"Ừm, nếu hôm nay không có cậu, đầu tôi đã nở hoa rồi."
Cố Hành Chu nhìn túi thuốc trong tay Tạ Ninh, ánh mắt khẽ thay đổi, không biết đang nghĩ cái gì.
Theo đó mở miệng:
"Nếu thật sự muốn cảm tạ tôi, liền bỏ WeChat của tôi ra khỏi danh sách đen."
Ngay khi dứt lời, không ngoài dự liệu, trên mặt Tạ Ninh hiện lên một tia khó xử.
Ánh mắt Cố Hành Chu tối sầm lại.
"Không được thì thôi, quên đi." Nói rồi liền xoay người rời đi.
Tạ Ninh còn đang băn khoăn, vội vàng giống như gà con đuổi theo phía sau.
"Có thể, về nhà tôi sẽ kéo ra."
Thân ảnh cao lớn dừng lại, Tạ Ninh đột nhiên không kịp phòng ngừa liền đụng vào lưng đối phương, đau đến xoa xoa mũi.
Cố Hành Chu xoay người,
"Vậy hiện tại làm ngay trước mặt tôi đi."
A? Tạ Ninh có chút kinh ngạc, không rõ Cố Hành Chu vì cái gì mà kiên trì với sổ đen WeChat như vậy.
Cố Hành Chu nhướng mày nói: Không muốn?
Không, không có. Tạ Ninh lấy di động rồi bỏ WeChat ra khỏi danh sách đen trước mặt Cố Hành Chu.
Được rồi.
Tạ Ninh nhẹ nhàng thở ra. Vừa định đem túi thuốc đưa đói phương thì liền nghe một âm thanh trầm thấp:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!