Giao phó xong xuôi, Tạ Ninh đi xuống từ lầu năm như đổ dầu trong lòng bàn chân, sợ gặp phải Cố Hành Chu.
Vị bạn học kia một tay cầm tiền, một tay cầm socola, trong lòng nói xin lỗi Vu Chu. Tốt xấu gì chính mình còn có mấy thanh socola để ăn.
Vu Chu không chỉ có đầu xanh, tên cũng chưa từng được nhắc đến.
Tiếng chuông đọc sách buổi sáng vang lên, Cố Hành Chu và những người khác bước vào lớp như thường lệ.
Cố ca! Bạn học kia đi đến gần chỗ ngồi của Cố Hành Chu, đặt tiền và socola trên bàn, nhanh chóng liếc nhìn Vu Chu một cái đầy thương tiếc, không đành lòng nói:
"Có một Omega sáng nay nhờ tôi đưa cho cậu. Nhân tiện nhờ tớ nói với cậu tiếng cảm ơn."
Cố Hành Chu nhìn tiền và socola trên bàn, ánh mắt sâu thẳm tựa như đang ngẫm nghĩ điều gì.
Vu Chu ở phía trước không khỏi tò mò:
"Omega nào thế, lại đưa tiền với socola cho Cố ca!"
Vị bạn học kia liếc nhìn Vu Chu, cảm thấy đầu đối phương đều xanh rì, thương hại nói: Cậu đừng hỏi.
Vu Chu: ...
Thẩm Tùng nhìn mấy thanh socola trên bàn Cố Hành Chu, duỗi tay định lấy đi.
Nhưng mà lại nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Cố Hành Chu, yên lặng thu tay về.
Nhìn bộ dáng kia phỏng chừng là do bạn học nhỏ đưa, nếu không cũng không cho hắn lấy.
Sau khi Tạ Ninh trở về lớp, cậu phát hiện bầu không khí dị thường lạnh.
Thậm chí Hạ Dương luôn luôn ở trên lớp ăn sáng cũng chỉ đem bánh bao nhỏ đặt trên bàn, nhìn bộ dáng không muốn ăn.
Tạ Ninh không tránh được có chút nghi hoặc đối diện với bộ dáng héo queo của Hạ Dương hỏi:
"Làm sao vậy? Đến bánh bao nhỏ cũng không ăn, một hồi nó lạnh mất."
Hạ Dương giống như vừa được gọi hồn:
"Tạ Ninh, tiết Anh văn hôm nay đổi thành kiểm tra trắc nghiệm?"
"Lưu lão sư muốn làm kiểm tra ngắn?"
Ừm ừm, Hạ Dương bèn hạ thấp đầu ai oán nói:
"Lưu lão sư còn muốn đem thành thích gửi vào nhóm phụ huynh. Đúng là thảm hoạ mà!"
Tạ Ninh quét mắt một vòng trong lớp, nhìn không khí trầm trọng.
Cậu chỉ có thể khô khan an ủi:
"Không có việc gì. Nghĩ một chút, cậu không làm được thì mọi người cũng không. Điểm số đều giống nhau cả mà!"
Lời an ủi dường như cũng không trấn an được Hạ Dương, chỉ thấy cái đầu cậu ta càng cúi thấp.
"Sớm biết thì tớ đã chăm chỉ học tiếng Anh rồi."
Nhưng mặc kệ trong lớp có bao nhiêu tiếng oán than thì tiết một vẫn là làm bài kiểm tra trắc nghiệm theo dự định.
Tạ Ninh cẩn thận xem bài thi rồi lựa chọn đáp án.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!