Chương 110: Tổng hợp những việc tốt của Úc Cẩm Kiêu

Ngón tay bé nhỏ chạm nhẹ vào vết đỏ trên trán, đôi mắt lấp lánh của Úc Viên Viên không hề có chút lệ, thậm chí còn ánh lên vẻ vui vẻ kỳ lạ.

"Vừa nãy Viên Viên không cẩn thận đụng phải một ông lão, nhưng ông ấy không giận, ông đúng là một người tốt ạ."

Úc Cẩm Kiêu lặng lẽ nghe cô bé kể, trong lòng không nhịn được mà thầm cười khổ - lời khen của nhóc con này hình như lúc nào cũng chỉ xoay quanh từ người tốt.

Giống như trong lòng cô bé, người tốt chính là cách đánh giá cao nhất dành cho người khác vậy.

"Đi thôi, mọi người ăn xong cả rồi, đang đợi con đấy." Úc Cẩm Kiêu vươn tay ra, để Viên Viên nắm lấy hai ngón tay mình.

Sau khi Úc Cẩm Kiêu đưa Úc Viên Viên đi, chưa được bao lâu, Úc Minh Hi cũng ăn xong. Cả ngày hôm nay cậu chưa đụng tới điện thoại, bây giờ mới có thời gian mở ra kiểm tra tin nhắn.

Nhưng còn chưa kịp mở khoá, một thông báo từ app tin tức đã nhảy ra ngay trước mắt.

Tin tức liên quan đến Úc Cẩm Kiêu.

Úc Minh Hi lập tức nhớ lại vẻ mặt nặng nề của ba tối qua.

Đã một thời gian dài rồi cậu không thấy bất kỳ tin đồn nào liên quan đến ba, càng đừng nói đến việc bất ngờ leo lên hot search và còn gây ra độ thảo luận khổng lồ như thế này.

Không hiểu sao, tim Úc Minh Hi như bị một cây kim châm nhẹ, nơi chóp mũi cũng cay cay.

Ba trước kia không như vậy.

Tất cả đều thay đổi kể từ sau khi em gái gặp chuyện.

Ba trở nên lạnh lùng, quyết đoán cực đoan, làm gì cũng dứt khoát đến mức tuyệt đối, chỉ để không bao giờ để lại bất kỳ hậu họa nào.

Lúc còn nhỏ, Úc Minh Hi không hiểu vì sao ba lại như vậy. Nhưng giờ lớn thêm một chút, cậu đã hiểu rồi.

Ba chỉ là không muốn lặp lại thảm kịch năm xưa.

Nhìn chằm chằm vào tiêu đề tin tức, Úc Minh Hi khẽ thở dài một tiếng, cố ý tránh né không đọc nội dung mà chỉ vội vàng trả lời những tin nhắn từ bạn bè và bạn học gửi đến.

Cho dù cả thế giới này không ai hiểu cho ba, thì với tư cách là con trai của ba, cậu mãi mãi sẽ đứng về phía ba mình.

"Viên Viên sạch sẽ đã quay về rồi đây!"

Cánh cửa phòng bao mở ra, quả bóng nhỏ tràn đầy sức sống vừa lao vào đã lập tức thổi bay bầu không khí nặng nề quanh Úc Minh Hi.

Cậu cất điện thoại đi, cảm thấy mình thực sự cần một chút năng lượng tích cực, liền vươn tay ôm lấy quả bóng nhỏ đang nhào tới

- Úc Viên Viên.

Chỉ có ở bên Úc Viên Viên, cảm giác náo nhiệt vui vẻ ấy mới có thể kéo cậu ra khỏi bóng tối của ký ức đau buồn.

Ở bãi đỗ xe, Cao Châu đã đợi sẵn từ lâu.

Khi Úc Viên Viên bước ra khỏi phòng bao, cô bé còn không quên quay người vẫy tay tạm biệt với chị phục vụ, bàn tay nhỏ xíu vung vẩy tới tận khi cửa thang máy đóng lại mới thôi.

Úc Cẩm Kiêu đứng bên cạnh nhìn, trong lòng vẫn không thể hiểu nổi

- nhóc con này dường như luôn dễ dàng kết thân với những người lần đầu gặp mặt.

Năng lực này... sau này có khi hợp làm kinh doanh cũng nên?

"Úc tiên sinh, ảnh đã rửa xong rồi." Cao Châu vội vàng mang túi đựng ảnh phân theo từng người đưa tới, mỗi người đều có một phần, Úc Viên Viên tất nhiên cũng có.

Vừa cầm được tập ảnh, Úc Viên Viên đã không chờ nổi mà mở ra xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!