Cậu ta là một con búp bê khiến hắn cũng phải sợ hãi khi trải qua những hiện tượng kỳ lạ, nhưng thực tế là hắn lại sợ hãi một hình dáng nhỏ bé như vậy khi mà còn nhìn thấy cậu ta mè nheo và khóc lóc trước mắt, thật là quá vô lý.
"Tôi không nghi ngờ gì đâu… Tôi biết trông tôi rất nghi ngờ, nhưng thật sự, tôi không phải... !"
Miệng nhỏ bé của Yul chuyển động vội vàng. Cậu đang nói tất cả những gì có thể nghĩ ra để chứng minh sự vô tội của mình, nhưng cậu cũng biết là mình chẳng đáng tin cậy cho lắm.
Nhưng cậu không thể nói ra sự thật hoàn toàn.
Rằng thế giới này thực ra là một cuốn tiểu thuyết BL đầy mùi mẫn mang tên Nhà Tù Đỏ, và cậu cũng không thể nói rằng mình là một người xui xẻo đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết đó.
Dĩ nhiên, nếu Mikael thật sự bảo cậu xé miệng ra, cậu sẽ nói hết.
(dù có xe miệng tôi cũng không nói)
Dù họ có tin hay không, nếu cậu bảo rằng đây là một thế giới trong cuốn tiểu thuyết và hai người bọn họ chỉ là những nhân vật trong đó, họ chắc chắn sẽ bị hoang mang, đặc biệt là Mikael, không biết hắn có thể biến thành một kẻ điên ngay tại chỗ không.
"Tôi không biết phải giải thích thế nào, nhưng khi tôi tỉnh dậy sau khi uống rượu, tôi đã trở thành như thế này. Thật đấy."
Yul lại thêm vào Thật đấy, có lẽ đã nhấn mạnh đến mười lần, và vội vã tóm tắt lại những phần có thể giải thích được.
Đó không phải là nói dối.
Thật sự là khi Yul mở mắt ra sau khi uống rượu, cậu đã ở trong hình hài một con búp bê.
"Cậu nghĩ chúng tôi sẽ tin à?"
"Các anh không cần phải tin, nhưng có thể thả tôi ra không...? Tôi phải đi tìm lại cơ thể của mình…"
Yul hỏi một cách thận trọng với đôi mắt xanh sáng rực.
Cậu hy vọng rằng nếu nói thật rằng mình phải đi tìm lại cơ thể, Mikael sẽ để cậu đi.
"Tại sao tôi phải làm vậy?"
Dạ... ?
Nhưng câu trả lời lại lạnh lùng. Yul nghĩ rằng, dù sao đi nữa, hắn cũng không phải là kiểu người có sở thích chơi với búp bê, cậu chẳng hiểu tại sao người này lại muốn giữ cậu lại, mà cũng không phải là hắn sẽ trưng bày cậu như Annabelle.
"Vâng… Anh không có lý do gì để giữ tôi à...?"
"Và cũng không có lý do gì để thả cậu."
"Dĩ nhiên, nhưng cũng không có nghĩa là anh phải giữ tôi lại…"
"Tôi lại vứt đi những thứ đã nằm trong tay tôi sao?"
Cậu cố gắng phản đối vì thấy thật không công bằng, nhưng cuối cùng vẫn phải chịu thua.
Đối thủ của cậu là Mikael. Một tên cuồng điên với sự ám ảnh và tính chiếm hữu điên rồ. Người đàn ông này đã chỉ định Yul là sở hữu của hắn.
Cậu đã hỏng rồi.
Giờ đây, có vẻ như cậu sẽ bị nhốt trong dinh thự của hắn cho đến khi cậu bị vặn xoắn lại.
Cậu đã quên mất rằng cậu là một món quà quý giá và đáng giá từ người yêu, người sẽ yêu cậu điên cuồng như một tên cuồng si.
Nếu cậu giải thích hết mọi chuyện, có lẽ cuối cùng hắn sẽ cảm thấy thương hại cho cậu, người phải sở hữu một con búp bê và rồi thả cậu đi... Nhưng nghĩ đến việc điều vô vọng đó sẽ xảy ra thật là ngu ngốc. Kẻ mà cậu đang đối mặt không có trái tim hay máu, hắn không có một chút nào cảm giác xót thương.
Quá ngu ngốc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!