Chương 39: Kim chủ, bao tôi đi! (19)

Lúc này đã không còn ai ghi hình nữa rồi, cho nên mấy nhân viên công tác cũng dùng bữa, nhìn thấy một người đàn ông từ cửa khách sạn bước vào, mấy tiểu cô nương trẻ tuổi đều nhốn nháo hết lên.

A Mặc.

Hạ Huyên nghe thấy tiếng nói liền quay đầu nhìn lại, trên mặt lập tức nở ra nụ cười kinh ngạc vui mừng xinh đẹp, cô ta đứng lên đón tiếp:

"Sao anh lại đến đây?"

"Ở đây có chút công chuyện, nghe nói em cũng đang ở đây nên thuận tiện đến thăm em."

Tịch Mặc không lạnh không nóng nói một tiếng, ánh mắt rơi trên người Thời Sênh.

Người con gái đó trong ký ức của anh ta có chút sợ sệt, nhát gan, lúc này lại đã hoàn toàn thay đổi rồi.

Không còn quần áo hoa lệ, không còn trang điểm đẹp đẽ, không còn đồ trang sức đắt tiền. Cô cả người mặc quần áo thể thao bình thường, yên tĩnh ngồi ở bên đó, khí chất cao quý vẫn tự nhiên nảy sinh như thường.

Thế nhưng trong khí chất cao quý đó dường như lại trộn lẫn chút khí chất côn đồ…

Thời Sênh nhìn thấy Tịch Mặc có chút chán ghét, đứng lên chuẩn bị rời đi, thế nhưng từ chỗ cô mà ra ngoài thì cần phải đi qua hai người đó, cân nhắc một lát, Thời Sênh lại ngồi xuống.

Ánh mắt Tịch Mặc sầm lại, nói mấy câu với Hạ Huyên liền rời đi.

Hạ Huyên ngồi lại xuống bàn của Thời Sênh, đè giọng nói:

"Giang Vãn, tôi nhất định phải làm cho cô cút khỏi ngành giải trí."

"Thật là trùng hợp, mục tiêu của tôi giống ý như cô vậy."

Thời Sênh ngửa mặt ra đằng sau:

"Chúng ta hãy xem xem ai làm cho ai cút ra khỏi ngành giải trí trước, thế nào?"

Hạ Huyên chế nhạo khinh thường một tiếng:

"Làm cho tôi cút ra khỏi ngành giải trí? Giang Vãn, cô thật sự cho rằng cùng với Hạ Mãn lập ra cái công ty nát đó thì có thể hơn được tôi sao?

Bây giờ cô chẳng qua cũng chỉ là một minh tinh hạng ba, đến hạng một còn chưa trèo lên được, cô có năng lực gì mà có thể khiến cho tôi cút ra khỏi ngành giải trí?

"Thời Sênh chống cằm, cười nói:"Nhưng mà bây giờ tôi có người đứng sau hậu đài a!

"Bổn cô nương bây giờ đã có ngọn núi có quan hệ trong giới giải trí để dựa vào rồi nhé. Có quan hệ trong giới giải trí ở Kinh Thành cũng là có địa vị, không giống như giải trí Đông Phương."Hậu đài?

"Hạ Huyên cau mày, sau đó lại thả lỏng, ánh mắt đầy sự căm ghét:"Ha, Giang Vãn, cô cảm thấy mấy người đàn ông đó vì một minh tinh mà sẽ đi chống đối với một ảnh hậu và hai gia tộc sao?

"Một tiểu minh tinh tuyến ba như cô ta dựa vào cơ thể có thể tìm được ngọn núi lớn nào chứ?"Có phải hay không cứ thử không phải là sẽ biết hay sao?Đây là cô tự tìm lấy đấy.…Nhiệm vụ ngày hôm nay đã gửi đến điện thoại di động của mọi người rồi, bây giờ tiến hành phân tổ, hai người một tổ, những người rút cùng một màu trong ống vào một tổ.

"Đạo diễn căng cổ họng ra mà gào. Nhân viên công tác cầm lấy cái hộp bị đóng kín lần lượt đi qua. Thời Sênh và Phương Lập Thu đứng cùng một chỗ, Phương Lập Thu rút trúng màu xanh da trời, mà Thời Sênh lại rút trúng màu xanh lá cây."A, không phải là một tổ sao.

"Phương Lập Thu vẻ mặt sụp đổ."Tiểu Hoàn Tử, tại sao chúng ta không phải là cùng một tổ chứ?

"Đi theo Tiểu Hoàn Tử có thịt ăn có canh uống, vô cùng, vô cùng hạnh phúc, nhưng mà bây giờ lại không phải là cùng một tổ, hiu hiu, đau lòng quá đi."Bởi vì cậu quá ồn đó.Tớ ồn sao? Đâu có a, Tiểu Hoàn Tử, sao cậu lại có thể nói tớ như thế chứ, tớ đau lòng quá đi, cậu làm tổn thương đến tâm hồn yếu đuối mỏng manh của tớ rồi."

Bên phía đạo diễn để cho những người rút được cùng một màu đứng cùng nhau, Phương Lập Thu có gào khóc thế nào cũng không thay đổi được gì, đau khổ lết đến bên cạnh một nghệ sĩ nam.

Mà Thời Sênh nhìn Hạ Huyên rút được quả bóng màu xanh lá cây giống mình, khoé miệng giật giật mấy cái.

Cố ý phải không?

Nhất định là cố ý rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!