Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Hôm sau.
Tô Tửu nằm trên giường, chăn mền và ga trải giường đều đã được thay mới, cánh tay quấn băng vải sạch sẽ.
Ký ức tối hôm qua quá mơ hồ, rất nhiều chuyện hắn không nhớ rõ, đầu óc lúc này có cảm giác choáng váng nặng nề.
Nhưng hắn biết lúc này mình đang ở cùng ai.
Tô Tửu chống giường ngồi dậy, vén chăn lên nhìn một chút, rất tốt, chỉ còn một cái quần cộc.
Quần cộc hơi ẩm ướt, chắc là cứ như vậy lôi hắn từ trong bồn tắm ra ném lên giường...
Điều đó có nghĩa là... cô ấy không làm gì với mình cả.
Tô Tửu có chút thở phào.
Hắn nhìn quanh một vòng, thấy quần áo của mình được xếp ngay ngắn bên cạnh, phía trên còn dán một tờ giấy nhớ, đã được đưa đi giặt rồi?
Tô Tửu cấp tốc cầm quần áo lên mặc, không tìm thấy giày, hắn chỉ có thể đi chân đất ra ngoài.
Bên ngoài là phòng khách, lúc này nữ sinh đang ngồi trên ghế sofa, ghé mắt nhìn hắn.
Thiếu niên cảnh giác đứng ở cửa: Cô là ai?
Sơ Tranh. Sơ Tranh dừng một chút, bổ sung: Cố Sơ Tranh.
Cố Sơ Tranh...
Chưa từng nghe thấy cái tên này.
Tô Tửu lại hỏi:
"Đêm qua tại sao cô lại đưa tôi đến chỗ này?"
Sơ Tranh thu lại tầm mắt, giọng nói thanh đạm:
"Nếu không thì giờ phút này cậu đang tỉnh lại từ trong ngực người khác rồi."
Tô Tửu: ...
Hắn nhớ đến lúc mình rời đi đã có gì đó không đúng, chắc là ly rượu kia của Cao Tuyết Vân có vấn đề.
Ngẫm lại cũng đúng, nữ nhân kia làm sao có thể dễ dàng buông tha cho hắn như thế.
Trước kia dù cô ta phong sát hắn, nghĩ mọi biện pháp để quấn lấy hắn, nhưng chưa từng dùng loại biện pháp hạ lưu như thế để có được hắn.
Tô Tửu nhìn nữ sinh một chút:
"Cô không sợ đắc tội với Cao Tuyết Vân à?"
Cao Tuyết Vân là thiên kim của Cao gia, dù Cao Tuyết Vân không có bản lĩnh gì thì cũng không ai dám đắc tội cô ta.
Cao Tuyết Vân?
Sơ Tranh hỏi lại: Ai?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!