Nam Nhiễm đang trên đường quay lại phòng học.
Đi dưới bóng cây.
Sau đó liền nghe được tiếng xô đẩy cùng châm chọc mỉa mai.
"Tả Hàm, tao khuyên mày thành thật một chút. Đừng có ngày nào cũng câu tam đáp tứ. Một bên mập mờ với Trình đại giáo thảo, một bên lại dây dưa không rõ với Bạc Phong hội trưởng của chúng ta. Trong nhà có tiền sao chứ? Có tiền là có thể không biết xấu hổ như vậy?"
Tiểu Hắc Long:
[ Ký chủ, Tả Hàm chính là nữ chủ của thế giới này.
]
Nam Nhiễm
À
Cô lên tiếng.
Đã nhìn ra.
Trên người nữ sinh này, cũng có quang mang mỏng manh đang phát sáng.
Chỉ là sau khi gặp được Bạc Phong.
Lại nhìn đến cái này, đã không thể khiến nội tâm của cô nhấc lên được chút gợn sóng nào.
Nam Nhiễm tiếp tục đi dọc theo con đường mà tiến về phía trước.
Giống như không nhìn thấy gì cả.
Cho đến khi thanh âm của Tiểu Hắc Long vang lên:
[ Ký chủ, ký chủ, làm chuyện tốt.
]
Nam Nhiễm không phản ứng.
Tiểu Hắc Long:
[ Ký chủ, ký chủ, dạ minh châu.
]
Nhắc tới dạ minh châu, cuối cùng Nam Nhiễm cũng dừng lại.
Vừa vặn, liền đứng ở bên ngoài vòng vây này.
Đại khái là cảm giác tồn tại của Nam Nhiễm quá mạnh.
Cho dù cô chả nói gì, chỉ đứng ở đó.
Thì ánh mắt của chị đại dẫn đầu bao vây kia liền lập tức liếc qua đây.
Nhíu mày.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Không cần xen vào việc người khác!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!