Chương 48: (Vô Đề)

Giây tiếp theo liền ôm lấy Bạc Phong lần nữa.

"Được, được, cậu lợi hại."

Nam Nhiễm bị nóng đến mức bỏ cả tính khí.

Chỉ số bạo lực bị kích phát ra kia, nháy mắt đã bị ánh nắng này làm cho bốc hơi không còn một chút.

Đánh hay không đánh gì chứ, dạ minh châu gì chứ.

Mát mẻ một lát trước rồi tính sau.

Nam Nhiễm cứ ôm Bạc Phong như vậy.

Đứng đó rồi ngủ mất.

Chỉ cần gặp phải loại thời tiết thế này, cô liền suy yếu.

Một giấc ngủ này, trực tiếp ngủ tới hoàng hôn.

Cô là bị một trận lay động làm cho tỉnh lại.

Còn về người lay tỉnh cô······ chính là viên dạ minh châu chói lọi kia.

Bạc Phong hờ hững mở miệng.

"Em muốn ôm tôi ngủ đến sáng sớm hôm sau?"

Đầu Nam Nhiễm gác trên vai cậu.

Cứ như không xương cốt.

Mơ màng sắp ngủ, giống như chớp mắt là có thể ngủ tiếp nữa.

Bạc Phong ấn đầu cô, đẩy người ra khỏi người mình.

Sau đó, mở cửa phòng Hội học sinh ra, đi ra ngoài.

Không thèm quan tâm vị đồng chí còn đang nửa mê nửa tỉnh ở đằng sau kia.

Bạc Phong ở bên ngoài đợi trong chốc lát.

Nam Nhiễm đỡ cửa đi ra.

Lắc lắc cổ.

Cô kéo cà vạt màu đen ra.

Dùng sức quá mạnh, nên làm đứt ba cái nút áo.

Lạch cạch, lạch cạch.

Có thể rõ ràng nghe được rõ ràng tiếng nút áo rơi trên mặt đất.

Tầm mắt Bạc Phong nhìn qua.

Dừng lại trên chiếc áo bị cô kéo ra.

Nam Nhiễm dựa trên lan can, không thèm để ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!