Người xung quanh vội vã tránh mưa hoặc bung dù che kỹ chính mình nhanh chóng rời đi.
Nam Nhiễm chỉ giơ tay, đứng đó hứng mưa, hứng hơn mười phút.
Tiểu Hắc Long nghi hoặc.
[ Ký chủ, cô đang làm gì vậy? ]
Nam Nhiễm phục hồi tinh thần lại.
Đem bánh bao trong tay ăn sạch.
"Bị nhốt lâu như vậy, đã quên trời mưa có dáng vẻ như thế nào."
Ngữ điệu của cô lười nhác.
Cảm xúc của Tiểu Hắc Long lập tức bị ký chủ lây nhiễm.
Nó biết một chút sự việc.
Năm mười một tuổi, ký chủ bị nhốt địa lao suốt vạn năm.
Chỉ mới nghĩ tới một chút như vậy, Tiểu Hắc Long liền nhịn không được
Hu hu hu hu~~~
Ký chủ thật thảm quá~~~
Nam Nhiễm lúc thì ngửa đầu nhìn trời, lúc lại tự mình chơi đùa hạt mưa rơi xuống.
Nhìn qua có vẻ rất vui.
Lúc này
Một chiếc xe hơi chạy ngang qua, ngừng lại cách Nam Nhiễm không xa.
Vài giây sau, cửa xe mở ra.
Một chiếc ô màu đen xuất hiện, ngăn cản tầm nhìn.
Sau đó, một người từ trên xe bước xuống.
Đồng phục cấp ba Đế Đô cực kỳ nổi bật.
Một khuôn mặt lạnh băng lộ ra,
Không chút biểu cảm, hờ hững đến mức như có cậu phụ trợ, thời tiết này cũng không lạnh như vậy nữa.
Nam Nhiễm cảm nhận được có một hơi thở đang tới gần.
Lúc nhìn qua, Bạc Phong đã xuất hiện bên người cô.
Ngón tay với từng khớp xương rõ ràng, nắm lấy cán dù màu vàng được chạm khắc tỉ mỉ.
Sau đó, chiếc ô màu đen hơi nghiêng.
Che trên đầu Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm nhìn dù, lại nhìn nhìn cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!