Vừa dứt lời, Tần Tiểu Mãn cảm thấy eo mình bị siết chặt, Đỗ Hành kéo chăn, ôm chặt cậu vào lòng.
"Sao huynh keo kiệt thế, ta nhìn thêm chút cũng không được."
Căn phòng tối om, chẳng thấy chút ánh sáng nào, Đỗ Hành ôm người trong lòng, vòng eo mảnh khảnh mềm mại, hắn không nhịn được mà nâng trán cậu lên, hôn xuống.
Trong bóng tối chẳng thấy gì, mò mẫm mãi mới hôn được vào môi, nếm được vị ngọt, Đỗ Hành giữ chặt Tần Tiểu Mãn không chịu buông, một lúc lâu sau mới thôi.
Căn phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người.
Một lúc lâu sau vẫn không nghe Tần Tiểu Mãn nói gì, Đỗ Hành hơi lo lắng, không biết có phải đã dọa cậu sợ rồi không.
Hắn định lên tiếng thì người bên cạnh đã hỏi:
"Vừa rồi huynh hôn ta sao cứ xoa ta mãi thế?"
Đỗ Hành suýt sặc nước bọt, câu hỏi thẳng thắn khiến mặt hắn đỏ bừng đến tận mang tai.
Hắn nhỏ giọng:
"Đừng có vô liêm sỉ, sao cái gì cũng nói ra thế?"
"Trong phòng có mình ta với huynh, ta nói thì làm sao?" Tần Tiểu Mãn nói:
"Ta hỏi huynh đấy, sao không trả lời."
Đỗ Hành nào nói ra được mấy lời này.
"Có phải rất mềm mại rất thích không?" …
Hỏi huynh đó. Ừ.
Tần Tiểu Mãn kéo Đỗ Hành:
"Chúng ta hôn lại lần nữa đi, huynh đừng nằm thế, lần này để ta ở trên."
Hử? Sao vậy?
Tần Tiểu Mãn nói thẳng:
"Ta cũng muốn xoa huynh." …
"Này, này, đừng nghịch."
"Đệ muốn giật rớt quần ta à, chỗ đó không được sờ…"
Hôm sau, Đỗ Hành tỉnh dậy lúc trời còn tờ mờ sáng, hắn định dậy nấu cơm, nhưng nửa người tê dại.
Tần Tiểu Mãn như con bạch tuộc bám chặt lấy hắn, giờ này vẫn còn ngủ say.
Ca nhi này không chỉ tướng ngủ xấu, đêm qua còn ngáy như sấm, làm hắn mất ngủ cả nửa đêm.
Hắn thở dài, gỡ con bạch tuộc ra khỏi người, đắp chăn cẩn thận, không biết bây giờ hối hận còn kịp không.
Hắn nhẹ nhàng xuống giường, đi xuống bếp hâm nóng thức ăn.
Tối qua còn thừa ít hoành thánh, hắn rắc bột mì rồi để chỗ khô ráo, hôm nay vẫn chưa bị hỏng, cán chút mì làm bữa sáng cũng được.
Hắn đang cán mì thì ngoài sân vang lên tiếng gõ cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!