Chương 50: (Vô Đề)

Lúc mới đến phủ họ Chu, mỗi ngày Lê Thanh Chấp chỉ cần viết sách thôi, đã tiêu hao hết phần lớn tinh lực của hắn.

Lúc đó cánh tay hắn luôn đau nhức, nếu không có dị năng thì hắn căn bản không viết nổi, mà cho dù có viết được… mỗi lần viết một chữ, đều giống như có vô số cây kim đ.â. m vào cánh tay và vai hắn.

Mặc dù hắn đã trải qua thời mạt thế chịu nhiều khổ cực, gặp phải tình huống này cũng có chút khó chịu, tự nhiên cũng không còn tinh lực để tiếp xúc với người làm trong phủ họ Chu.

Nhưng hiện tại, một ngày hắn viết ba ngàn chữ, cánh tay đã không còn đau nữa!

Hắn thích trò chuyện, nhưng gần đây mỗi lần về thôn Miếu Tiền thì trời đã muộn, thêm việc phải tắm rửa cho hai đứa nhỏ, làm chút việc vặt… hắn không có thời gian tham gia đại hội buôn chuyện diễn ra đều đặn vào mỗi buổi tối ở bến sông thôn Miếu Tiền.

Hắn bèn tranh thủ lúc ăn cơm trò chuyện với người nhà bếp phủ họ Chu, nói chuyện rất vui vẻ.

Hắn rất thích Chu đầu bếp, còn có mấy bà bếp nhà họ Chu! Trên người bọn họ, đều mang theo mùi vị của thức ăn.

Lê Thanh Chấp thích Chu đầu bếp bọn họ, Chu đầu bếp và các bà bếp cũng thích hắn.

Lê tiên sinh là người đọc sách, vậy mà lại gần gũi với bọn họ như vậy, bọn họ sao có thể không thích?

Lúc này, Chu đầu bếp liền cho Lê Đại Mao và Lê Nhị Mao mỗi đứa hai quả đào:

"Gần đây đào nhà ta chín, Đại Mao Nhị Mao hai đứa ăn thử xem."

Chu thúc, còn ta?

Lê Thanh Chấp lập tức hỏi.

Chu đầu bếp đưa cho Lê Thanh Chấp bốn quả đào:

"Lê tiên sinh, không thể thiếu của ngươi được."

Bên này huyện Sùng Thành, rất nhiều nhà đều trồng cây đào, ở đây, cây đào ngoài quả đào ra để ăn, còn có một số công dụng khác.

Ví dụ như trẻ con đi đường đêm, người lớn trong nhà nhất định phải hái mấy lá đào hoặc bẻ một cành đào, bỏ vào trong áo cho chúng.

Tuy nhiên đào ở đây phổ biến là loại quả nhỏ, đào Chu đầu bếp cho Lê Thanh Chấp, chỉ to bằng quả bóng bàn.

Hiện tại hắn không chỉ được ăn thịt, còn được ăn trái cây! Lê Thanh Chấp cầm một quả lên cắn một miếng, liền phát hiện quả đào này chua chua ngọt ngọt rất ngon:

"Chu thúc, đào nhà ông ngon thật!"

"Để chín mới ngon, ngày mai ta lại mang cho ngươi."

Chu đầu bếp nói. Loại đào này hái sớm sẽ rất chua, nhưng để trên cây lâu một chút, đợi chín mềm, thậm chí đợi nó tự rụng xuống, hương vị sẽ rất tuyệt.

Mỗi lần Chu đầu bếp muốn ăn đào, đều rung cây đào nhà mình, những quả đào bị rung rụng xuống, không có quả nào là không ngon.

"Vậy ta xin cảm ơn Chu thúc trước!"

Lê Thanh Chấp cười nói lời cảm tạ.

Hai người đang nói chuyện, Chu Tiền và Đinh Hỉ cùng nhau đi tới.

Từ ngày đến phủ họ Chu, Chu Tiền thỉnh thoảng lại tìm Lê Thanh Chấp nói chuyện, dù sao Lê Thanh Chấp đang viết tự truyện của ông.

Gần đây sách của Chu Tiền đã sắp viết xong, Đinh Hỉ cũng thỉnh thoảng ghé qua, kể cho Lê Thanh Chấp nghe những chuyện ông đã trải qua, để Lê Thanh Chấp suy nghĩ trước xem sách của ông nên viết như thế nào.

"Lê tiên sinh còn chưa ăn sáng sao? Ngươi ăn trước đi, chúng ta đến thư phòng đợi ngươi." Chu Tiền thấy Lê Thanh Chấp còn chưa ăn sáng xong, cười nói.

Lê Thanh Chấp đáp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!