Chương 43: (Vô Đề)

Kim phụ trong miệng đã rụng hết răng, chỉ có thể dùng lợi nghiền nát, chậm rãi thưởng thức.

Ông còn không nỡ ăn nhiều, ăn một miếng liền không ăn nữa, Kim mẫu cũng vậy, hai người cuối cùng lại đẩy những món ăn kia về phía Kim Tiểu Thụ.

"Con ăn rồi, con đi ngủ đây."

Kim Tiểu Thụ nằm xuống giường, ngủ thiếp đi.

Gia cảnh nhà họ Kim cũng coi như khá giả, nhưng Kim lão thái thái là người sống rất chi li, tuyệt đối không cho phép người trong nhà tiêu xài hoang phí, bọn họ ăn cơm, tự nhiên cũng là một ngày hai bữa.

Kim Tiểu Thụ nếu đợi nhà ăn cơm xong rồi mới đi tìm Kim Tiểu Diệp, vậy thì quá muộn, trời vừa tờ mờ sáng, hắn đã ra khỏi cửa.

Mà lúc hắn đến nhà họ Lê, Kim Tiểu Diệp và Lê Thanh Chấp đã làm xong bữa sáng.

Bọn họ không xào rau, chỉ cần cho gạo vào nồi rồi trông lửa là được, làm cũng không phiền phức, Lê Thanh Chấp bèn dạy Kim Tiểu Diệp viết chữ.

Hắn viết trước một lần, sau đó Kim Tiểu Diệp ở bên cạnh nhìn theo viết.

"Tiểu Diệp nàng thật thông minh!" Lê Thanh Chấp nói.

Kim Tiểu Diệp không cảm thấy mình thông minh, chữ đã học, nàng phải xem nhiều luyện tập nhiều lần, mới có thể nhớ được.

Viết xong một lần, Kim Tiểu Diệp dùng tro bếp san bằng, tiếp tục viết lên trên.

Lúc đầu bọn họ viết trên đất, sau đó cảm thấy không tiện, bèn đào một cái hố nông hình vuông, đổ một ít tro bếp vào, viết lên trên tro bếp.

Kim Tiểu Diệp nghiêm túc viết chữ bộ dáng thật sự rất đẹp... Nhưng Lê Thanh Chấp phát hiện nàng viết sai một nét, liền nói:

"Tiểu Diệp, nàng viết sai rồi, ta nắm tay nàng, dạy nàng viết."

Nói xong, Lê Thanh Chấp nắm lấy tay Kim Tiểu Diệp, liền dẫn Kim Tiểu Diệp viết lên tro bếp.

Viết xong, hắn lại nắm lấy tay Kim Tiểu Diệp, viết chữ hắn đã dạy Kim Tiểu Diệp trước đó.

Tay Kim Tiểu Diệp thật ấm áp... Dạy viết chữ nên dạy như vậy mới đúng! Trước kia hắn viết ở bên cạnh để Kim Tiểu Diệp nhìn theo viết, như vậy là lãng phí thời gian ở chung ít ỏi của bọn họ!

Vì vậy, lúc Kim Tiểu Thụ đến, liền thấy tỷ tỷ và tỷ phu nhà mình dựa vào nhau, hai người thân mật không nói nên lời.

Hắn rốt cuộc có nên vào hay không?

Cơm chín rồi. Kim Tiểu Diệp khẽ ho khan một tiếng, đứng dậy.

Nàng đưa cho Lê Lão Căn một ít gạo, để buổi chiều Lê Lão Căn ở nhà nấu, lại chia cơm trong nồi thành ba phần, nàng một phần, Kim Tiểu Thụ một phần, Lê Lão Căn một phần.

Tiếp đó, Kim Tiểu Diệp mang theo phần cơm của mình và Kim Tiểu Thụ, liền gọi Lê Thanh Chấp:

"Đi thôi, chúng ta đến huyện thành!"

Thời gian này so với lúc Diêu sao công đi huyện thành sớm hơn gần nửa canh giờ, dù sao Diêu Chấn Phú vẫn luôn không muốn đến trường sớm.

"Chúng ta đi sớm như vậy có sao không?"

Kim Tiểu Diệp hỏi Lê Thanh Chấp.

"Không sao, ta còn có thể tranh thủ xem sách." Lê Thanh Chấp cười nói.

Lê Thanh Chấp đã nói như vậy... Kim Tiểu Diệp bắt đầu chèo thuyền.

Vì vậy, lúc Lê Thanh Chấp đến nhà họ Chu, rất hiếm khi, mọi người đều còn đang ăn sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!