Chương 4: Tình Huống Không Đỡ Kịp

Lý Cảnh Phong nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út khẽ cười nhẹ.

Kể cũng lạ rõ ràng không thích, nhưng từ khi kết hôn đến giờ anh chưa từng tháo xuống.

Giờ thì hay rồi bị gán cái mác ngoại tình, đầu bị đập đúng là đập hư luôn rồi, cái gì cũng dám nói.

Lý Cảnh Phong lệnh cho tài xế tiếp tục chạy, không khí trong xe dần ngưng đọng.

Trần Tuyết đang thầm nghĩ, nếu người này không muốn bỏ qua cho cô vậy cô phải làm sao mới thoát thân được đây.

"Trần Niệm Tuyết tôi chỉ nói một lần cô nghe cho rõ đây."

Đột nhiên Lý Cảnh Phong lên tiếng làm cô giật mình.

Cô nhích xác thân mình về phía cửa xe, nếu thật anh ta muốn làm gì cô sẽ mở cửa xe nhảy xuống.

Cho dù có bị thương cũng không đến nỗi nghiêm trọng chỉ cần chọn chỗ đường ít xe là được, ở đây có nhiều người như vậy cô không sợ anh ta ngang nhiên bắt người giữa đám đông.

Bằng không ở lại trên xe ai biết anh ta sẽ nổi cơn biến thái gì, nếu là loại đàn hoàn thì đã không ngoại tình.

Nhìn thấy hành động của cô, Lý Cảnh Phong không biết cảm giác của mình lúc này là thế nào.

Từ khi nào mà trong mắt người khác anh lại giống như một tên biến thái vậy.

Lại còn dám dùng loại ánh mắt đó nhìn anh.

Lý Cảnh Phong lên tiếng, giọng nói trầm thấp mang theo một tia phiền chán.

"Nhìn rõ không, đây là hàng đặt riêng trên thế giới chỉ có một cặp, mà cái còn lại đang nằm ở chỗ cô. Cô nói xem cô còn muốn kết thúc quan hệ với tôi không?"

Đoàng, Trần Tuyết cảm thấy trong đầu mình hình như có cái gì đó nổ tung, anh ta đang nói gì vậy chứ.

"Anh...! tôi...! hai chúng ta...! là vợ chồng sao?"

Cô nghĩ sao.

Không phải chứ đùa à, cô vừa xuyên qua liền có một ông chồng cực phẩm như thế này sao.

Đây là ân huệ kiểu gì vậy, ông trời ơi cô có phước đức gì thế này.

Kiếp trước cô giải cứu dải ngân hà à, cực phẩm quý ông bên ngoài đẹp trai bên trong lắm tiền này là chồng cô á.

Không đúng, Trần Tuyết quan sát một lần nữa người bên cạnh.

Bây giờ cô mới biết chỗ nào không đúng, chính là thái độ của anh ta không đúng.

Cho dù là chồng, cũng tuyệt đối không phải là vợ chồng ngọt ngào thâm tình.

Một người chồng sao có thể gọi điện cho vợ mình chỉ lệnh một câu đi xuống.

Một người chồng có thể mở miệng nói với vợ mình, tôi không có thời gian diễn kịch với cô, còn cả ánh mắt kia nữa.

Sự phất khích rất nhanh qua đi, Trần Tuyết bỗng trầm lặng.

Trong mắt người đàn ông này hẵn Trần Niệm Tuyết chẳng có chút địa vị nào cả, đừng nói là tình yêu thậm chí còn là chán ghét.

"Vậy anh muốn đưa tôi đi đâu?"

Nhìn thấy sự thấy đổi trong chớp mắt của cô, Lý Cảnh Phong đột nhiên cảm thấy bực dọc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!