Chương 17: Xảy Ra Chuyện

Thời gian thoắc cái trôi qua rất nhanh, cảnh quay của cô bởi vì nam nữ chính muốn ra nước ngoài du lịch cùng gia đình mà bắt buộc phải đẩy lên.

Toàn bộ ekip điên cuồng quay cả ngày lẫn đêm không ngừng nghĩ, ai nấy điều bơ phờ.

Mấy ngày nay không biết vì sao lòng cô cứ cảm thấy hơi bất an.

Tâm trạng đang vô cùng tồi tệ, bởi vì nam nữ chính không chịu tập trung mà cảnh này đã hỏng hết 5 lần rồi.

Đạo diễn cũng sắp phát điên vì bọn họ, không nhịn được chửi đổng lên.

"Hai người có diễn được không, không diễn được thì nghỉ mẹ nó đi."

Trương Quan Vũ cảm thấy giới hạn của bản thân sắp chạm đáy rồi.

Phó đạo diễn vội vã vuốt đuôi ngựa.

"Cậu đừng nóng, thử lại lần nữa sắp kết thúc rồi, vì Quỳnh Hương Nhất Dạ cố gắn một chút nữa thôi."

Nghe đến bộ phim điện ảnh của mình Trương Quan Vũ mới cố gắn nuốt xuống cục tức.

Hai nam nữ chính biết là lỗi do bọn họ, cho dù nhà anh ta có tiền nhưng anh ta thật sự thích diễn xuất, muốn phát triển lâu dài trên con đường này nên anh cũng không có lấy cứng đối cứng với Trương Quan Vũ, vì anh ta biết địa vị của Trương Quan Vũ trong giới rất lớn.

"Xin lỗi chúng tôi sẽ điều chỉnh."

Nam chính đã hạ mình xin lỗi thì đạo diễn cũng nể mặt nhà đầu tư mà cho anh ta một bậc thang.

"Được rồi tạm nghỉ 10 phút, cô cậu điều chỉnh lại trạng thái cho tôi."

Nói xong anh quay qua Trần Niệm Tuyết, cảm thấy mấy ngày nay cô bị vắt kiệt sức, dù trạng thái của cô không tốt như trước nhưng vẫn bỏ xa mấy người kia.

"Em ráng một chút đây là cảnh cuối của em rồi, xong liền có thể đóng máy nghỉ ngơi."

"Ừm, anh cũng cố lên sắp đóng máy rồi."

Sau khi mọi thứ chuẩn bị xong diễn viên cũng vào vị trí.

Diễn.

Đây là cảnh cả nhà nữ phụ bị nam chính bức vào bờ vực phá sản, trong cơn kích động cô một mình tìm đến nhà nam chính.

"Nguyễn Thanh Thanh cô mau ra đây, ra đây cho tôi."

Trần Tuyết trên tay cầm một con dao thái lan xông thẳng vào nhà.

Trên gương mặt là sự phẫn nộ, điên dại cùng tiếng quát lớn.

Cô bây giờ chẳng khác nào một kẻ điên.

Cả căn nhà rộng lớn không có một ai, cô điên cuồng đập phá.

Tiếng bình hoa vỡ vụn trên mặt đất đánh thức hai người đang ngủ say.

Trần Tuyết xông thẳng lên lầu đá tung cửa phòng ngủ.

Trước mặt cô là một đôi nam nữ mà cô hận nhất.

Đặng Phi nhìn thấy cô xông vào phòng thì theo bản năng mà che chắn cho Nguyễn Thanh Thanh.

"Lưu Nhã Uyên cô điên hay sao, mau bỏ dao xuống."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!