Tôi trở thành gia sư chuyên trách của nhóm hỗ trợ học sinh Thanh Long.
Mỗi ngày sau giờ tan học, đám nhóc trong bang lại kéo nhau đến nhà Lý Xuân Hồng chờ tôi dạy kèm.
Thực ra bọn nhóc chẳng hứng thú gì với chuyện học hành, ngồi học cứ nghiêng đông ngả tây, hồn mơ màng vẫn còn rong ruổi trong giấc mộng giang hồ.
Chúng chịu ngồi yên bên cạnh bảng đen chỉ vì lời hứa của tôi, nếu điểm số tiến bộ, tôi sẽ dạy chúng võ.
Lý Xuân Hồng lại rất ủng hộ sự nghiệp dạy thêm của tôi.
Cô bé hào phóng nhường cả phòng khách, thậm chí dùng tiền ăn tích góp để mua một tấm bản đồ thế giới thật to.
Cô bé dán mặt trắng trơn của bản đồ lên tấm gương lớn trong phòng khách, biến nó thành bảng đen cho tôi giảng bài.
Mỗi khi tan học, bọn nhóc lại tranh nhau lau bảng giúp tôi.
Lý Xuân Hồng thực ra rất ham học.
Từ nhỏ, bà ấy đã học giỏi, thi vào trường cấp ba tốt nhất huyện, thành tích xuất sắc đến mức nhà trường miễn giảm một phần học phí.
Nhưng vì đủ thứ lý do, bà ấy không thể học hết cấp ba, thậm chí còn không có nổi một tấm bằng tốt nghiệp.
Suốt đời, điều khiến Lý Xuân Hồng canh cánh trong lòng chính là tấm bằng cấp hai của bà.
Đến nỗi, ngày tôi nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, một Lý Xuân Hồng ngàn chén không say cuối cùng cũng uống gục.
Bà ấy say khướt, tôi phải dìu bà lên giường.
Miệng lẩm bẩm những câu nức nở.
"Thật tốt, quá tốt, không có gì tốt hơn được nữa…"
"Mẹ kiếp, tôi cũng muốn đi học… đại học…"
Mỗi lần nhớ đến chuyện này, tôi đều thấy sống mũi cay cay.
Lần này trở về, tôi muốn giúp Lý Xuân Hồng thi vào đại học.
Vì thế, tôi đã lén xem bài kiểm tra của cô nhóc, rồi đặc biệt giảng kỹ những phần cô ấy yếu nhất trong mỗi buổi học.
Lý Xuân Hồng tự phong mình làm phó nhóm của nhóm hỗ trợ học sinh Thanh Long. Mỗi buổi học, cô nhóc đều nghiêm túc, đôi mắt to tròn tràn đầy khát khao tri thức.
Cô bé nói, phó nhóm phải làm gương.
Thế là trong kỳ thi tháng tiếp theo, cô bé mang về cho tôi một tấm giấy khen.
Trên đó ghi: [Bạn học Lý Xuân Hồng, đạt danh hiệu
"Ngôi sao tiến bộ học tập".]
Tôi vô cùng tự hào, cùng cô bé dán giấy khen lên tường phòng ngủ.
Ngoài tấm giấy khen vàng lấp lánh, trên bức tường còn đầy những nét vẽ bút máy chi chít.
"Đây đều là em vẽ sao?"
Lý Xuân Hồng gật đầu.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, gió bắc gào rít, quạ đen đậu trên nền tuyết trắng, một khung cảnh thôn quê tiêu điều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!