Cận kề Tết, vừa mở trang chủ nền tảng, anh liền thấy hàng loạt video ngắn về chuyện thúc giục kết hôn. Không suy nghĩ nhiều, Tạ Phỉ tiện tay bấm vào xem.
Nội dung video không có gì mới lạ, nhưng phần bình luận lại khiến anh dừng lại thật lâu.
—— Nghĩ đến cảnh bị hối cưới khi về nhà ăn Tết, tôi thậm chí muốn hủy vé luôn.
—— Thật sự không hiểu nổi, ba mẹ tôi đã ly hôn hơn mười năm, vậy mà giờ lại mắng tôi là bất hiếu chỉ vì không chịu kết hôn.
—— Bạn thân tôi bị gia đình ép cưới một gã đàn ông, cưới xong thì bị bạo hành. Mẹ cô ấy vừa giận vừa đau lòng khi thấy con gái bị đánh đập, nhưng hễ gã kia xuống nước xin lỗi, bà lại như mất trí, khuyên con đừng ly hôn.
—— Tôi thà sống vui vẻ với thú cưng còn hơn.
Tan làm về nhà, tự nấu bữa cơm, uống ly rượu, đọc sách, chơi game một mình.
—— Kết hôn là chuyện phải suy nghĩ thật kỹ, nhất định phải tìm đúng người. Đừng vì áp lực của người khác mà miễn cưỡng sống một đời, càng đừng vì thoả hiệp mà cưới đại một ai đó. Mục đích cuối cùng của cuộc sống là khiến bản thân hạnh phúc.
Sau khi đưa Tạ Phỉ về nhà, Sở Thanh Phong quay lại công ty tiếp tục xử lý công việc. Đến khi tắm rửa xong, nằm xuống giường nghỉ ngơi thì đã hơn mười hai giờ.
Lúc hắn mơ màng sắp ngủ, điện thoại đột nhiên reo lên.
Nghe giọng nói trầm khàn của Sở Thanh Phong, Tạ Phỉ sững người, chợt nhớ ra bây giờ là nửa đêm, anh vừa đánh thức người ta dậy.
Đầu dây bên kia không nói gì, chỉ có tiếng thở khẽ vang lên.
Sở Thanh Phong bóp nhẹ sống mũi, xác nhận lại số điện thoại đúng là của Tạ Phỉ, lên tiếng gọi:
"Tạ Phỉ, có chuyện gì sao?"
Tạ Phỉ nói:
"Cậu rất xuất sắc, mọi phương diện đều tốt, là một người đàn ông tuyệt vời."
Bất cứ ai đang ngủ ngon mà bị dựng dậy giữa đêm chỉ để nghe phát thẻ người tốt cũng đều sẽ thấy khó hiểu.
Sở Thanh Phong bật đèn ngồi dậy, giọng nói tỉnh táo hơn: Vậy nên?
"Tôi không hiểu nổi tại sao cậu lại chọn đi xem mắt với tôi. Cậu trông có vẻ là người suy nghĩ thấu đáo, sao có thể vì phút bốc đồng mà quyết định như vậy?
Trước khi ngủ tôi có lướt video, chính là nền tảng của công ty cậu đó, trên trang chủ toàn là video về chuyện hôn nhân: có thúc giục cưới, có người độc thân tận hưởng tự do, có cả chuyện phụ nữ bị giết vì tranh chấp tài sản khi ly hôn.Sở Thanh Phong:……Sở Thanh Phong:Đối với chín mươi chín phần trăm người trên thế giới này mà nói, cuộc đời tôi là thuận buồm xuôi gió. Tôi khỏe mạnh, gia đình hòa thuận, có quyền có tiền, trong nhà chỉ có một chị gái ruột. Trước khi kết hôn, tôi có thể cung cấp báo cáo kiểm tra sức khỏe và đánh giá tâm lý.
Cứ xem như cả đời tôi chưa từng chịu khổ, nên muốn thử trải nghiệm nỗi khổ của tình yêu đi.
Tôi trịnh trọng mời anh cùng tôi bước vào một hành trình mới của cuộc đời.Đối với anh mà nói, lợi nhiều hơn hại. Anh là Tạ Phỉ! Người mà mười năm trước đã xoay tôi như chong chóng. Anh độc lập, có một sự nghiệp đang lên đầy kính trọng, và quan trọng nhất—anh có thể rút lui bất cứ lúc nào.Hay là… anh không dám?
"Cả đời này, Tạ Phỉ chịu không nổi khích tướng."Cậu nói ai không dám? Ngày nào đi đăng ký?"
Sở Thanh Phong bật cười thật khẽ.
Tiếng cười trầm thấp không chút che giấu của một người đàn ông trưởng thành len lỏi vào tai Tạ Phỉ, giọng điệu ấy như thể có hình dạng, từng đợt tê dại lan nhanh xuống dưới, rồi dần dần siết chặt lấy trái tim anh.
Trước đây, cũng chính giọng nói ấy, nhưng ngây ngô hơn, đã từng gọi anh là anh trai.
Đôi mắt của Sở Thanh Phong dưới ánh đèn như vắt đầy một dải ngân hà. Tạ Phỉ dùng một dải lụa mỏng màu đen, tùy ý buộc lỏng một nút sau đầu hắn, còn hai tay thì bị còng lại, khóa chặt vào thanh giường.
Tạ Phỉ cúi xuống, hờ hững lướt qua đôi môi hắn, ngón tay khe khẽ tách môi hắn ra, trêu đùa đầu lưỡi. Rồi anh kề sát bên tai hắn, thì thầm.
Làn da trắng lạnh bị vải đen càng làm nổi bật hơn, sống mũi cao thẳng, đôi môi ướt át.
Sở Thanh Phong khẽ thở d ốc từ sâu trong cổ họng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!