Chương 36: (Vô Đề)

Đối với Tạ Phỉ, cuộc sống hằng ngày chỉ xoay quanh hai điểm: bệnh viện và nhà. Lịch trình mỗi ngày đều kín mít bởi các ca phẫu thuật, khám bệnh, thăm bệnh nhân và trực ban.

Tất nhiên, so với hội độc thân thì anh vẫn có nhiều khác biệt. Chẳng hạn như khi bác sĩ và y tá bàn luận về quan hệ vợ chồng, mẹ chồng nàng dâu trong lúc phẫu thuật, anh cũng có thể góp chuyện đôi câu.

Nhiều người không hiểu rõ tình hình thường nghĩ rằng khi cửa phòng phẫu thuật đóng lại, bên trong chắc hẳn phải yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, bác sĩ và y tá làm việc một cách tập trung và có trật tự, nếu có nói chuyện cũng chỉ là những câu chỉ đạo ngắn gọn.

Nhưng thực tế, làm gì có chuyện đó.

Bác sĩ chính, bác sĩ phụ, bác sĩ gây mê, y tá dụng cụ, y tá hỗ trợ – cả nhóm quây lại mà trò chuyện trên trời dưới đất.

Từ bữa sáng ăn gì cho đến tối tan làm đi ăn lẩu, từ chuyện khoa sản của bệnh viện bên mổ sinh tư hôm qua đến khi nào hai phi hành gia bên nước M về trái đất – chẳng có chủ đề gì là không thể bàn.

Tất nhiên, chuyện hôn nhân gia đình cũng là một trong số đó.

Ai cũng biết Tạ Phỉ mới kết hôn, nên vô cùng tò mò về người bạn đời của anh. Từ sau khi đi hội nghị học thuật về, Đặng Tuấn Lâm đã khen ngợi anh rể đến tận mây xanh, đến mức gần nửa bệnh viện đều biết chồng của bác sĩ Tạ khoa ngoại thần kinh là một mỹ nam đẳng cấp hàng đầu.

Mọi người vô cùng hiếu kỳ.

Bác sĩ gây mê hỏi:

"Tiểu Tạ, chồng cậu làm việc ở đâu thế?"

Tạ Phỉ đáp: Gia Gia Media.

Ồ, công ty lớn đây mà.

Trương Tỷ, y tá dụng cụ, nói:

"Lương thưởng của các tập đoàn lớn chắc cao lắm nhỉ? Cháu trai của chồng chị cũng làm ở công ty con của Gia Gia Media, nghe nói có quà lễ Tết, bốc thăm trúng thưởng ở tiệc cuối năm, nghỉ phép có lương, trợ cấp ăn uống, hỗ trợ chi phí đi lại, đủ cả."

Tạ Phỉ gật đầu:

"Chắc là thế, chi tiêu sinh hoạt hằng ngày trong nhà với chuyện xã giao bên ngoài đều do cậu ấy lo, còn cho em tiền tiêu vặt nữa."

"Hí, rùa vàng đây rồi!"

Y tá hỗ trợ hỏi:

"Nghe nói người cao ráo đẹp trai lắm, nhìn còn rất trẻ nữa."

Tạ Phỉ bình thản đáp:

"Nhỏ hơn em hai tuổi."

Ồ, vậy còn chưa đến ba mươi nhỉ.

Trương Tỷ bật cười khà khà:

"Bảo sao dạo này bác sĩ Tạ khác hẳn, cười nhiều đến mức khóe miệng sắp ngoác tận mang tai rồi. Giờ là thời kỳ đẹp nhất đấy, chị còn suýt quên mất hồi mười tám năm trước, chồng chị cũng từng có mái tóc không bị hói cơ mà."

Câu nói này khiến cả phòng bật cười vui vẻ.

Ca phẫu thuật kết thúc, Tạ Phỉ đứng trước gương, quan sát khóe miệng của mình. Cũng được đấy chứ, hình như đúng là hơi nhếch lên cao thật.

Anh giơ tay, tự chỉnh lại về trạng thái bình thường.

Nội thất của Hoa Đình Nhất Hào đã gần như hoàn thiện. Dạo này, hễ có thời gian rảnh, Tạ Phỉ liền ghé qua nhà mới. Nhìn căn nhà rộng lớn trống trải dần dần được lấp đầy, bao nhiêu mệt mỏi cũng trở nên chẳng đáng kể.

Tuy có thể dùng năng lực tài chính để giải quyết từ đặt lịch lắp đặt, dọn dẹp vệ sinh đến sắp xếp chuyển nhà, nhưng vẫn phải có người lo liệu. Là một người bạn đời tốt, Sở Thanh Phong luôn xuất hiện đúng lúc khi anh cần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!