Trước khi chính thức gọi số bệnh nhân vào khám, anh có thói quen lướt qua danh sách số người đã đăng ký.
Bệnh viện Nhi trực thuộc Đại học B là một trong ba bệnh viện nhi hàng đầu cả nước. Mỗi ngày, vô số bệnh nhân nhỏ từ khắp nơi ngồi xe suốt mấy tiếng, thậm chí đi tàu, máy bay, vượt ngàn dặm xa xôi đến thủ đô khám bệnh.
Nguồn lực y tế có hạn, Tạ Phỉ hiểu rất rõ muốn đặt được một suất khám khoa Ngoại thần kinh khó đến mức nào. Danh tiếng của anh không bằng chủ nhiệm hay phó chủ nhiệm, nhưng vẫn có không ít người ngưỡng mộ tay nghề mà tìm đến tận nơi chỉ để được anh khám.
Sự phát triển bùng nổ của video ngắn không chỉ giúp nhiều cá nhân thu lợi từ nội dung bắt mắt mà còn khiến các cơ quan, đơn vị thi nhau tận dụng nền tảng này để tuyên truyền, xây dựng hình ảnh.
Bệnh viện Nhi trực thuộc Đại học B đương nhiên cũng không đứng ngoài cuộc. Họ lập tài khoản chính thức trên nhiều nền tảng, đều đặn phổ cập kiến thức y khoa, tuyên truyền cách phòng ngừa bệnh một cách khoa học, thực hiện trách nhiệm y tế công cộng.
Nhưng mà… cạnh tranh quá khốc liệt.
Sau hơn một năm tham gia nền tảng video ngắn, số người theo dõi tài khoản chính thức của bệnh viện chỉ vừa mới chạm mốc 10 vạn.
So với hai bệnh viện nhi danh tiếng khác, con số này hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Ban lãnh đạo bệnh viện vì thể diện đành lén lút mua thêm một ít tài khoản ảo. Có tài khoản ảo rồi thì mua thêm bình luận, lượt chia sẻ, đâu có gì quá đáng?
Không quá đáng.
Chỉ là mất mặt.
Video của bệnh viện khác được Đài Truyền hình Trung ương, Nhân Dân Nhật Báo chia sẻ, còn họ thì phải tự bỏ tiền mua bình luận giả.
Mẹ nó quá mất mặt.
Ban lãnh đạo cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, bèn nghiêm túc nghiên cứu tình hình, còn khiêm tốn nhờ mấy nhân viên phụ trách truyền thông thuộc thế hệ 9X, 10X tư vấn.
Sau đó, họ mới vỡ lẽ—sử dụng hình thức ảnh và chữ để truyền tải nội dung tuy có vẻ tiết kiệm chi phí, nhưng dân mạng không mấy mặn mà.
Các bệnh viện khác làm video hoặc để bác sĩ xuất hiện trước ống kính giải thích, hoặc ghi lại quá trình hội chẩn.
Nơi nào chịu chơi hơn thì mời vài nhân viên y tế quay video nhảy các bài tập thể dục trước máy quay, như bài tập cổ vai gáy, bài tập thể dục toàn thân…
Nếu bác sĩ có ngoại hình ưa nhìn, y tá xinh xắn thì càng tốt.
Ban lãnh đạo bệnh viện ngẫm nghĩ, viện mình không thiếu bác sĩ trẻ đẹp, y tá dễ thương, vậy thì triển khai thôi!
Thế là, Tạ Phỉ được chọn.
Lý do: Anh đẹp trai quá mức cho phép.
Cùng lúc đó, kẻ anh ghét nhất trên đời—Dương Ngạn Trạch—cũng được chọn.
Năm ấy, điểm thi đại học của Dương Ngạn Trạch và Tạ Phỉ giống nhau từng con số. Cả hai cùng trúng tuyển vào chương trình đào tạo cử nhân
- tiến sĩ y khoa liên thông tám năm của Đại học B, được xếp vào cùng lớp, chung ký túc xá.
Con người với nhau cũng là do duyên số, nhưng duyên phận giữa hai người họ từ ngày đầu tiên gặp mặt đã định sẵn là—không đội trời chung.
Học hành phải hơn nhau.
Hôm nay cậu đứng nhất, lần sau tôi giành lại. Cạnh tranh đến mức nộp bài thi cũng phải xem ai nhanh hơn.
Hoạt động ngoại khóa cũng phải hơn nhau.
Cậu là trụ cột đội bóng rổ, tôi là gương mặt đại diện của đội cầu lông.
Đào hoa cũng phải hơn nhau. Trên diễn đàn ẩn danh của trường, những bài đăng tỏ tình hoặc là cậu đè tôi xuống, hoặc là tôi lấn át cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!