Chương 31: Huynh đệ đồng lòng

Kiến Vũ không rõ cái ôm lúc trưa nay của Vương Thanh có ý nghĩa gì, có lẽ là do anh ấy cảm thấy mệt mỏi, cũng có lẽ là do anh ấy đột nhiên lo lắng tới chuyện tương lai. Nhưng có một điều mà cậu có thể xác định, đó là ở trong nội tâm Vương Thanh, cậu chiếm một vị trí vô cùng quan trọng.

Nhớ rõ kiếp trước huynh trưởng đã từng đã nói với cậu, nếu có một ngày nào đó bản thân mình không hề che dấu chút nào ở trước mặt một người mà hiển lộ ra tâm tình, như vậy người đó chính là người mà mình vô cùng để ý.

Trong lòng của cậu, phần lớn những lời của huynh trưởng về sau đều rất linh nghiệm. Cho nên tại khoảnh khắc Vương Thanh ôm lấy cậu, cậu liền biết rõ, mình ít nhất cũng sẽ là nơi mà anh ấy có thể dựa vào nghỉ ngơi một lát mỗi khi mệt mỏi. Sự tín nhiệm ấy, cũng làm cho trái tim cậu cảm thấy ấm áp.

Hiện giờ, trong thế giới rộng lớn và xa lạ này, lại có một người quan tâm tới mình, đó quả thật là một điều may mắn.

Cậu nghiêng đầu ngắm nhìn bộ dáng chăm chỉ làm việc của Vương Thanh, người mới vừa rồi còn hiển lộ ra vẻ bất an cùng yếu ớt. Cậu cười cười, nâng quyển truyện tiếu lâm lên tiếp tục đọc.

Chờ Kiến Vũ thu hồi ánh mắt, Vương Thanh mới ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn lại Kiến Vũ, trong mắt ngoại trừ ôn hòa cùng sủng nịch, còn mang theo một tia bất an.

Anh nhắm mắt lại, dời đi tầm nhìn, chợt phát hiện văn bản trên máy tính đã bị mình gõ loạn ra một đống chữ linh tinh, lộ ra một nụ cười khổ, ra Vương Thanh anh cũng có lúc như thế này sao. Loại tâm tư kinh thế hãi tục này, đến tột cùng là đã bắt đầu từ khi nào?

Thời gian từng phút từng giây trôi qua trong bầu không khí yên tĩnh. Vương Thanh sau khi gõ xong bản kế hoạch, quay đầu nhìn lại, Kiến Vũ chẳng biết tự bao giờ đã dựa vào sô pha mà ngủ, quyển sách trên tay trượt xuống bên cạnh ghế.

Đứng lên đi đến bên Kiến Vũ, cởi áo vest trên người ra đắp lên cho cậu, Vương Thanh xuất thần ngắm nhìn khuôn mặt khi ngủ của thiếu niên, cúi người, ngay lúc bờ môi sắp chạm được trán thiếu niên thì chợt khựng lại.

Anh chậm rãi đứng lên, đưa tay vuốt ve hai bên má của thiếu niên, khom khom khóe miệng, ngồi trở lại vị trí của mình.

Lúc Kiến Vũ mở mắt ra, chứng kiến được chính là ánh mặt trời ôn hòa ngoài cửa sổ. Cậu khẽ nheo lại con ngươi, tựa hồ có chút chưa thích ứng được thứ ánh sáng chói mắt này.

Đã tỉnh ngủ rồi?

Thanh âm trầm thấp và quen thuộc truyền đến từ cách đó không xa.

Kiến Vũ liếc mắt sang bên cạnh, chỉ thấy Vương Thanh đang đứng trước cửa sổ, trên nền sơ mi trắng nổi bật một chiếc cà

- vạt tinh tế, đắm chìm trong ánh mặt trời khẽ mỉm cười với cậu.

Cậu nao nao: Ưm... Kéo xuống chiếc áo vest đang đắp trên người mình, một tay ôm lấy nó, một tay dụi dụi mắt, đứng lên:

"Anh, bây giờ là mấy giờ rồi?"

"Không còn sớm, tỉnh ngủ rồi thì về mhà thôi, Vương quản gia vừa gọi điện thoại tới nói buổi tối sẽ có món mà em thích ăn nhất." Vương Thanh đi đến bên Kiến Vũ, sửa sang vài sợi tóc có chút rối trên trán cậu.

Có nấm hương sao?

Kiến Vũ lập tức hỏi.

Vương Thanh khóe miệng có chút co lại: Có. Anh quả nhiên vẫn không thể chờ mong khẩu vị của Kiến Vũ có gì thăng cấp, thật không biết trước kia mẹ Kiến Vũ nuôi thằng bé như thế nào, những món hiếm lạ thì không thèm, lại chỉ đi thích mấy cây nấm gì đó.

Kiến Vũ đem áo trả lại cho Vương Thanh:

"Vậy chúng ta về nhà thôi."

Vương Thanh bất đắc dĩ thở dài, nếu mỗi người đều có sở thích như tiểu tử này, chỉ sợ đại áp cua (một loại cua to và quý) cùng tôm hùm đều chẳng bán được giá nữa, Vương quản gia cũng sẽ không ngày ngày nhắc tới hôm nay đại áp cua lại tăng giá lên bao nhiêu, ngày hôm qua tôm hùm lại đắt lên mấy đồng.

Vương Thanh mang theo Kiến Vũ đi ra văn phòng, bắt gặp Thẩm Xương Mân đang cầm tập văn kiện đi tới, nhướng mày:

"Văn kiện trước cứ để ở chỗ cậu, ngày mai đưa tôi xem sau."

Thẩm Xương Mân im lặng.

Kiến Vũ cười cười với Thẩm Xương Mân:

"Xương Mân, gặp lại anh sau."

"Nhị thiếu gia, gặp lại sau." Thẩm Xương Mân cứng ngắc cười lại với Kiến Vũ, kỳ thật cậu không cần có lễ phép như vậy, bằng không tôi sẽ không thể hận cậu được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!