(Chương này có nội dung cảnh thân mật. Khuyến cáo độ tuổi: 16+)
-----------------------------------------
Khung Tuấn thay một thân võ phục gọn nhẹ rồi xách theo cung và ống tên, bước ra ngoài tìm một góc thoải mái để luyện cung. Sân tập nằm chếch về phía sau lưng lều riêng của hắn, tuy nhiên cũng không xa lắm.
Bấy giờ mặt trời đã dần xuống núi, buổi chiều gió biển thổi vào hơi mạnh, không phải là thời gian thích hợp nhất để luyện cung ngoài trời, thế nhưng Khung Tuấn không quan tâm.
Hắn cần phải giải tỏa một chút.
Vút. Mũi tên đầu tiên bay ra cắm chệch hồng tâm một khoảng non gang tay. Khung Tuấn không hề tức giận mà trái lại còn khẽ nhếch môi cười.
Vút. Mũi tên thứ hai chỉ còn cách hồng tâm tầm một đốt ngón tay.
Vút vút vút.
Những mũi tên liên tiếp bay ra, có cái chuẩn xác ghim vào giữa vòng tròn đỏ kia, có cái lại lệch hẳn. Dù đã cố đè nén xuống nhưng Khung Tuấn vẫn cảm thấy trống ngực nổi lên rõ rệt.
Sảng khoái.
Cực kỳ sảng khoái! Hahahaha!
Mặc dù thân phận hắn là Đại vương tử của Đại Thương, thế nhưng ở Trích Nguyệt vẫn còn Hoàng đế. Những năm gần đây hắn được Hoàng đế tin cẩn giao cho càng nhiều việc, ai cũng mặc định xem hắn là trữ quân, tuy nhiên với tính cách cẩn trọng của mình thì Khung Tuấn luôn tỏ ra hòa nhã, khiêm tốn, xưa nay chưa bao giờ lộ ra một chút gì để Hoàng đế hay bất kỳ vị đại thần nào có thể chê trách nửa lời.
Thế nhưng hôm nay thì hoàn toàn khác.
Hắn nổi giận, hắn đập bàn quát mắng, hắn rõ ràng là có chút chèn ép đối với Nhạn Quân lẫn nhị đệ. Thế mà ai ai cũng cúi đầu nhẫn nhịn mà nghe, mà tuân lệnh vâng lời.
Cảm giác ngồi trên cao nắm lấy quyền lực tuyệt đối là như vậy sao? Chẳng trách xưa nay bao nhiêu người đều không tiếc mạng mà tranh đoạt.
Mê say. Quyến rũ. Không thể nào cưỡng lại.
Việc đốc thúc thành lập đội quân chinh tây cũng mang lại lợi ích cực kỳ to lớn đối với hắn: binh quyền trong tay nhị đệ sẽ càng phải chia nhỏ ra.
Mặc dù lý do bề mặt là đại sự không thể chậm trễ, Khung Tuấn hiểu rõ việc chinh tây và thậm chí là đông khởi cần nhiều hơn ba năm để có thể đạt được thành tựu bước đầu. Vả lại Khung Tuấn cũng chẳng buồn quan tâm đến vùng đầm lầy mịt mù chướng khí và lúc nhúc rắn rết phía tây.
Ai dẫn binh đi cũng được. Đi thế nào, đi trong bao lâu cũng chẳng sao.
"Đại vương tử, thời gian không còn sớm. Sắp đến giờ cơm tối với Nhị vương tử và Hoàng tử Ngọc Huyên rồi." Người thân vệ bước lên cung kính cúi đầu thưa.
Khung Tuấn dừng tay cung, đưa cho thân vệ rồi gật đầu bảo: Được, về thôi.
Chiều nay sau màn căng thẳng trong lều Thống soái, trước khi Khung Dực lui ra Khung Tuấn đã mở lời muốn ăn tối với nhị đệ và Ngọc Huyên. Không phải hắn áy náy với nhị đệ. Khung Tuấn chỉ muốn xem xem quan hệ giữa Ngọc Huyên và Khung Dực thế nào, đồng thời xoa dịu cái đầu nóng của nhị đệ.
Dù Khung Dực vẫn luôn tỏ ra nhẫn nhịn và ngoan ngoãn, Khung Tuấn biết hắn cũng không thể quá đắc thắng dẫn đến khinh suất, cho dù là với chính nhị đệ hắn đi chăng nữa.
Khung Dực vén rèm bước ra khỏi lều, ánh lửa bập bùng của doanh trại đập vào trong mắt. Trời về cuối xuân vẫn còn se lạnh, thế nên hắn khoác thêm một chiếc áo choàng bên ngoài. Để tránh hiềm nghi, Khung Dực và Ngọc Huyên không cùng đi sang lều của Khung Tuấn.
Khung Dực sải chân bước, lòng thầm nghĩ không biết lát nữa Ngọc Huyên sẽ xoay sở thế nào trước mặt đại ca.
Trời còn lạnh, có nhớ mà khoác áo rồi choàng khăn hay không?
Lúc chiều sau khi bước ra từ lều Thống soái, hắn phải vội đi xem thương thế của Đinh Đại Đồng, kế đến còn phải nhanh chóng cùng Kỷ Phong, Lý Tao Niên và Bàn Minh Sơn xem sơ qua quyển binh thư của lão tướng Lưu Mục.
Bận rộn đến tận tối mới nhớ ra phải cùng dùng bữa với đại ca và Ngọc Huyên, thế là hắn nhanh chóng quay về tắm rửa qua loa rồi thay trang phục, sau đó nhắm hướng lều của đại ca mà đến.
Hôm nay là một ngày quá dài.
Buổi sáng thử thuyền thất bại, lại còn suýt chút nữa gây ra nguy hiểm cho mình và Kỳ Anh. Kế đó là đại ca đột ngột xuất hiện, kéo theo một trận cuồng phong trong lều Thống soái. Tướng sĩ của hắn trong lòng không phục, bức bối không biết giải tỏa cùng ai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!